Tiểu luận tường thuật

Các bài luận tường thuật đặt ra tốc độ sáng tạo và khả năng vô song giúp học sinh khai thác trí tưởng tượng của mình. Các bài luận tường thuật yêu cầu bạn trình bày một câu chuyện hấp dẫn về trải nghiệm bạn đã có hoặc trải nghiệm mà bạn tưởng tượng sẽ có.

Question.AI cung cấp các bài luận tường thuật tuyệt vời sử dụng các kỹ thuật văn học một cách sáng tạo. Mở rộng quy mô các nhiệm vụ viết học thuật của bạn với Question.AI và giúp bạn hợp lý hóa quy trình học tập cũng như nâng cao khả năng học tập của mình.

Ngày Nhà giáo Việt Nam - Kỷ niệm ấm áp ##

Tiểu luận

Ngày 20 tháng 11, cả đất nước như bừng lên sắc màu rực rỡ của hoa tươi, của những lời chúc ấm áp dành cho những người thầy, người cô kính yêu. Đó là ngày Nhà giáo Việt Nam, một ngày đặc biệt để chúng ta bày tỏ lòng biết ơn sâu sắc đối với những người đã dìu dắt, dẫn dắt chúng ta trên con đường học vấn. Năm nay, em cũng như bao bạn học sinh khác, háo hức chờ đợi ngày này. Sáng sớm, em đã dậy thật sớm, tự tay chuẩn bị một bó hoa hồng đỏ thắm để tặng cô giáo chủ nhiệm. Em nhớ lại những kỷ niệm đẹp đẽ bên cô, những lời dạy bảo ân cần, những nụ cười hiền dịu, những lúc cô động viên em khi em gặp khó khăn. Buổi lễ chào mừng ngày Nhà giáo diễn ra thật trang trọng và ấm áp. Các bạn học sinh đều diện những bộ quần áo đẹp nhất, gương mặt rạng rỡ niềm vui. Tiếng hát vang lên trong không khí rộn ràng, những lời chúc mừng chân thành được gửi đến các thầy cô. Em cảm thấy tự hào khi được là học sinh của ngôi trường này, được học tập dưới sự dìu dắt của những người thầy, người cô tận tâm, yêu nghề. Buổi chiều, em cùng các bạn trong lớp đến thăm nhà cô giáo chủ nhiệm. Cô rất vui mừng khi thấy chúng em, ánh mắt cô rạng rỡ như chính những bông hoa hồng mà chúng em mang đến. Cô kể cho chúng em nghe về những kỷ niệm đẹp đẽ trong nghề dạy học, về những khó khăn mà cô đã vượt qua để mang đến cho chúng em những bài học bổ ích. Ngày Nhà giáo Việt Nam đã khép lại, nhưng trong lòng em vẫn còn vương vấn bao cảm xúc. Em hiểu rằng, công ơn của thầy cô giáo thật vĩ đại, họ đã dành cả cuộc đời để vun trồng những mầm non tương lai cho đất nước. Em hứa sẽ cố gắng học tập thật tốt, để không phụ lòng thầy cô, để xứng đáng là những người con ngoan của đất nước.

Cây Xoài Của Tuổi Thơ ##

Tiểu luận

Cây xoài già nua ấy như một người bạn tri kỷ, chứng kiến bao kỉ niệm tuổi thơ của tôi. Nó đứng sừng sững giữa vườn nhà, tán lá rộng như một chiếc ô khổng lồ che bóng mát cho cả một góc vườn. Thân cây sần sùi, rêu phong, in dấu thời gian, nhưng vẫn vững chãi, hiên ngang. Mỗi mùa hè, cây xoài lại trổ bông trắng muốt, tỏa hương thơm ngát khắp vườn. Những bông hoa nhỏ bé, xinh xắn như những ngôi sao lấp lánh, thu hút ong bướm bay đến hút mật. Rồi những trái xoài non xanh mơn mởn, dần dần chuyển sang màu vàng ươm, tỏa ra mùi thơm ngọt ngào, hấp dẫn. Tôi nhớ những buổi chiều hè oi ả, tôi cùng lũ bạn leo lên cây xoài, hái những trái xoài chín mọng, ăn ngon lành. Vị ngọt thanh, thơm mát của xoài khiến chúng tôi thích thú vô cùng. Chúng tôi thường ngồi dưới gốc cây, cùng nhau chia sẻ những câu chuyện vui buồn, những ước mơ, hoài bão của tuổi thơ. Cây xoài không chỉ là nơi vui chơi của chúng tôi, mà còn là nơi lưu giữ biết bao kỉ niệm đẹp. Tôi nhớ những lần bị mẹ mắng vì nghịch ngợm, những lần cùng bạn bè trốn học để leo lên cây hái xoài, những lần ngồi dưới gốc cây, tâm sự với ông bà về những ước mơ của mình. Giờ đây, tôi đã lớn khôn, rời xa quê hương, nhưng hình ảnh cây xoài vẫn in đậm trong tâm trí tôi. Nó là biểu tượng của tuổi thơ hồn nhiên, trong sáng, là nơi lưu giữ những kỉ niệm đẹp đẽ nhất của cuộc đời tôi. Mỗi khi nhớ về cây xoài, tôi lại nhớ về những ngày tháng ấu thơ đầy ắp tiếng cười, những kỉ niệm ngọt ngào, khó phai.

Bóng Bàng Ký Ức ##

Tiểu luận

Cây bàng già nua ấy như một người bạn tri kỷ, chứng kiến bao mùa hè nắng cháy, bao mùa thu lá vàng rơi. Thân cây sần sùi, rêu phong, như những nếp nhăn của thời gian. Cành cây vươn cao, tỏa bóng mát rợp cả một khoảng sân trường. Lá bàng xanh mướt, hình trái tim, mỗi chiếc lá như một lời thì thầm về tuổi thơ êm đềm. Mùa hè, cây bàng như một chiếc ô khổng lồ, che nắng cho chúng em vui chơi, nô đùa. Những buổi trưa hè oi ả, chúng em thường rủ nhau ra ngồi dưới gốc bàng, đọc sách, tâm sự. Tiếng ve kêu râm ran, tiếng cười nói rộn ràng hòa quyện vào nhau, tạo nên một bản nhạc vui tươi, rộn rã. Mùa thu, lá bàng chuyển sang màu vàng rực rỡ, như những chiếc đèn lồng nhỏ xinh treo lơ lửng trên cành. Gió thu nhẹ nhàng thổi qua, những chiếc lá bàng rơi xuống đất, tạo nên một thảm lá vàng rực rỡ. Chúng em nhặt những chiếc lá vàng, ép vào trang vở, lưu giữ những kỷ niệm đẹp đẽ của tuổi thơ. Cây bàng già nua ấy đã trở thành một phần không thể thiếu trong ký ức tuổi thơ của chúng em. Nó là nơi lưu giữ những tiếng cười, những giọt nước mắt, những kỷ niệm đẹp đẽ. Cây bàng như một người bạn, một người thầy, dạy cho chúng em biết yêu thương, biết sẻ chia, biết trân trọng những giá trị cuộc sống. Dưới bóng cây bàng, chúng em lớn lên, trưởng thành. Cây bàng vẫn đứng đó, hiên ngang, kiêu hãnh, như một người chứng nhân cho những năm tháng tuổi thơ êm đềm.

Chùa Hang - Nơi Tâm Linh An Yên Giữa Núi Rừng Hậu Giang ##

Tiểu luận

Nằm ẩn mình giữa núi rừng hùng vĩ của tỉnh Hậu Giang, Chùa Hang là một địa điểm tâm linh thu hút du khách thập phương. Nơi đây không chỉ là chốn linh thiêng để cầu an, cầu phúc mà còn là điểm du lịch hấp dẫn với khung cảnh thiên nhiên thơ mộng. Chùa Hang được xây dựng trên một ngọn núi đá vôi, với những hang động tự nhiên kỳ vĩ. Cổng chùa được chạm khắc tinh xảo, dẫn lối vào một không gian thanh tịnh, yên bình. Bên trong chùa, những pho tượng Phật được tạc bằng gỗ, đá, mang nét đẹp cổ kính, uy nghiêm. Điểm đặc biệt của Chùa Hang là hệ thống hang động tự nhiên. Những hang động này được tạo thành bởi dòng chảy của nước trong hàng triệu năm, tạo nên những hình thù kỳ lạ, độc đáo. Du khách có thể khám phá những hang động này, chiêm ngưỡng vẻ đẹp hoang sơ của thiên nhiên. Chùa Hang còn là nơi lưu giữ nhiều câu chuyện truyền thuyết về lịch sử, văn hóa của địa phương. Người dân địa phương tin rằng, nơi đây là chốn linh thiêng, mang lại may mắn, bình an cho mọi người. Du khách đến với Chùa Hang không chỉ để chiêm bái, cầu nguyện mà còn để hòa mình vào thiên nhiên, tìm kiếm sự bình yên trong tâm hồn. Không khí trong lành, tiếng chim hót líu lo, khung cảnh núi rừng hùng vĩ, tất cả tạo nên một không gian thanh tịnh, giúp du khách giải tỏa căng thẳng, tìm lại sự cân bằng trong cuộc sống. Chùa Hang là một điểm du lịch tâm linh độc đáo, thu hút du khách trong và ngoài nước. Nơi đây không chỉ là chốn linh thiêng mà còn là điểm đến lý tưởng để du khách khám phá vẻ đẹp thiên nhiên, tìm kiếm sự bình yên trong tâm hồn.

Những Cánh Đồng Hạnh Phúc

Tiểu luận

Trong một thị trấn nhỏ nằm giữa những ngọn núi xanh tươi, có một cánh đồng đặc biệt mà mọi người trong thị trấn đều yêu quý. Cánh đồng này không chỉ là nơi sinh sống của nhiều loài động vật và cây cối, mà còn là nơi gắn kết trái tim của mọi người trong cộng đồng. Cánh đồng này được gọi là "Cánh Đồng Hạnh Phúc" vì nó mang lại niềm vui và sự yên bình cho tất cả những ai đặt chân đến đây. Mỗi sáng, ánh nắng chiếu rọi qua những tán cây xanh mượt mà, tạo nên một khung cảnh tuyệt đẹp và lãng mạn. Những con chim sẻ nhảy nhót trên các cành cây, trong khi những con thỏ nhỏ chạy nhảy trên cánh đồng, tạo nên một bức tranh sinh động và đầy màu sắc. Những người dân trong thị trấn thường đến Cánh Đồng Hạnh Phúc để thư giãn và tận hưởng vẻ đẹp của thiên nhiên. Họ dắt theo những chiếc xe đẩy nhỏ để chơi với trẻ em, hoặc ngồi trên những chiếc ghế dài dưới bóng cây, đọc sách và lắng nghe tiếng chim hót. Những người yêu thích cắm trại cũng thường đến đây để trải nghiệm cuộc sống trong thiên nhiên và kết nối với bản thân. Cánh Đồng Hạnh Phúc không chỉ là nơi nghỉ ngơi, mà còn là nơi gắn kết tình bạn và gia đình. Những buổi dạ hội, tiệc tùng và các sự kiện cộng đồng thường được tổ chức tại đây, tạo nên không gian ấm cúng và gần gũi. Những người dân trong thị trấn luôn sẵn lòng giúp đỡ lẫn nhau và chia sẻ những niềm vui, nỗi buồn trong cuộc sống. Tuy nhiên, Cánh Đồng Hạnh Phúc cũng đối mặt với những thách thức. Mưa bão và hạn hán thường làm thay đổi cảnh quan của cánh đồng, khiến nhiều loài động vật và cây cối gặp khó khăn. Nhưng với sự chăm sóc và tình yêu thương của những người dân trong thị trấn, cánh đồng luôn phục hồi và trở lại sự phồn thịnh. Cánh Đồng Hạnh Phúc là một biểu tượng của sự đoàn kết và tình yêu thương trong cộng đồng. Nó cho thấy rằng khi mọi người cùng nhau chăm sóc và bảo vệ thiên nhiên, cuộc sống sẽ trở nên hạnh phúc và ý nghĩa hơn. Cánh đồng này không chỉ là nơi sinh sống của nhiều loài động vật và cây cối, mà còn là nơi gắn kết trái tim của mọi người trong cộng đồng, tạo nên một bức tranh sinh động và đầy màu sắc về tình yêu và sự gắn kết.

Chuyến Đi Về Tuổi Thơ **

Đề cương

Giới thiệu: Bài viết kể về một chuyến đi đáng nhớ của tác giả, gợi nhớ về những kỷ niệm đẹp đẽ của tuổi thơ. Phần: ① Phần đầu tiên: Giới thiệu về chuyến đi, địa điểm, thời gian và những người tham gia. ② Phần thứ hai: Miêu tả những hoạt động thú vị, những trải nghiệm đáng nhớ trong chuyến đi. ③ Phần thứ ba: Chia sẻ cảm xúc của tác giả về chuyến đi, những bài học rút ra từ chuyến đi. Kết luận: Kết thúc bài viết bằng những suy ngẫm về giá trị của những chuyến đi, khẳng định ý nghĩa của những kỷ niệm đẹp đẽ trong cuộc sống.

Bức thư của cô giáo ##

Tiểu luận

Chiếc chuông báo hiệu giờ ra chơi vang lên, tiếng cười nói rộn ràng khắp sân trường. Nhưng trong lớp học, cô giáo Thu vẫn miệt mài chấm bài, ánh mắt cô trìu mến nhìn từng nét chữ nguệch ngoạc của học trò. Ngày 20/11 sắp đến, lòng cô dâng lên bao cảm xúc khó tả. Cô nhớ lại những ngày đầu tiên đến với ngôi trường này, những ánh mắt ngơ ngác, rụt rè của lũ học trò. Cô đã từng lo lắng, bỡ ngỡ, nhưng rồi tình yêu nghề nghiệp đã thôi thúc cô cố gắng hết mình. Cô dành trọn tâm huyết cho từng bài giảng, từng lời khuyên nhủ, từng nụ cười động viên. Cô muốn học trò của mình không chỉ học giỏi mà còn trở thành những người con ngoan, những công dân tốt. Bỗng nhiên, một cánh tay nhỏ nhắn đưa lên, một cô bé với đôi mắt tròn xoe, ngập ngừng nói: "Cô ơi, con có bức thư muốn tặng cô". Cô giáo Thu mỉm cười, nhẹ nhàng nhận lấy bức thư. Bức thư được viết bằng nét chữ nguệch ngoạc, ngây thơ nhưng đầy tình cảm. Cô bé viết: "Cô giáo Thu ơi, con rất yêu cô. Cô dạy con học rất giỏi, cô luôn quan tâm, yêu thương con. Con sẽ cố gắng học thật giỏi để không phụ lòng cô". Đọc xong bức thư, cô giáo Thu xúc động đến nghẹn ngào. Cô hiểu rằng, tình cảm của học trò dành cho cô là món quà quý giá nhất. Nó là động lực để cô tiếp tục cống hiến hết mình cho sự nghiệp trồng người. Ngày 20/11, cô giáo Thu nhận được rất nhiều lời chúc mừng từ học trò. Những bông hoa tươi thắm, những lời chúc ngọt ngào, những nụ cười rạng rỡ... Tất cả đã khiến cô cảm thấy hạnh phúc và tự hào. Cô biết rằng, mình đã chọn đúng con đường, một con đường đầy gian nan nhưng cũng đầy ý nghĩa. Cô giáo Thu nhìn những học trò của mình, những mầm non tương lai của đất nước, lòng cô tràn đầy niềm tin và hy vọng. Cô tin rằng, những thế hệ học trò sẽ tiếp nối truyền thống hiếu học, góp phần xây dựng đất nước ngày càng giàu đẹp.

Chuyện Cây Phượng ##

Tiểu luận

Cây phượng già đứng sừng sững giữa sân trường, như một người bạn già trầm lặng chứng kiến bao thế hệ học trò đến rồi đi. Gốc cây to, rễ cây như những cánh tay khổng lồ ôm lấy đất, thân cây sần sùi, in dấu thời gian. Lá phượng xanh mướt, xòe ra như những bàn tay vẫy chào nắng sớm. Mùa hè đến, phượng nở rực rỡ, những bông hoa đỏ rực như những ngọn lửa cháy bừng trên nền trời xanh biếc. Cây phượng như khoác lên mình chiếc áo choàng rực rỡ, tỏa hương thơm ngát, quyến rũ. Dưới gốc phượng, học trò nô đùa, cười nói rộn ràng. Những bông hoa phượng rơi xuống, nhuộm đỏ cả sân trường. Mỗi bông hoa như một lời chào tạm biệt, một lời hẹn ước, một lời chúc may mắn cho những học trò sắp bước vào kỳ nghỉ hè. Cây phượng già như một người mẹ hiền, che chở cho những đứa con thơ của mình. Nó chứng kiến bao niềm vui, nỗi buồn, bao kỷ niệm đẹp đẽ của tuổi học trò. Cây phượng già, một biểu tượng của tuổi thơ, của những năm tháng học trò hồn nhiên, trong sáng. Nó sẽ mãi mãi là một phần ký ức đẹp đẽ trong lòng mỗi người học trò.

Quan điểm xã hội: Một câu chuyện về sự đoàn kết

Tiểu luận

Trong một thị trấn nhỏ, có một người đàn ông tên là John. John là một người làm chỉ, nhưng anh ta luôn cảm thấy mình không có đủ để đáp ứng nhu cầu của gia đình mình. Mặc dù anh ta kiếm được nhiều tiền, nhưng anh ta không bao giờ có đủ tiền để mua những thứ mà gia đình mình cần. Một ngày, khi John đang đi bộ trên đường phố, anh ta gặp một người phụ nữ tên là Mary. Mary là một người tốt bụng và luôn sẵn lòng giúp đỡ người khác. Khi John kể về những khó khăn của mình, Mary lắng nghe và sau đó đề xuất một ý tưởng. Mary nói với John rằng anh ta không cần phải cố gắng kiếm nhiều tiền hơn nữa. Thay vào đó, anh ta nên tập trung vào việc xây dựng mối quan hệ với những người xung quanh mình. Mary giải thích rằng, khi mọi người trong cộng đồng giúp đỡ nhau, tất cả mọi người đều có thể sống một cuộc sống tốt hơn. John nghe lời Mary và bắt đầu thực hiện theo lời khuyên của cô. Anh ta bắt đầu tham gia vào các hoạt động cộng đồng và giúp đỡ những người xung quanh mình. Khi anh ta làm như vậy, anh ta nhận ra rằng mình không còn cảm thấy cô đơn và áp lực như trước. Với sự giúp đỡ của Mary và những người khác trong cộng đồng, John đã có thể vượt qua những khó khăn của mình. Anh ta đã học được rằng, khi mọi người cùng nhau giúp đỡ nhau, tất cả mọi người đều có thể sống một cuộc sống tốt hơn. Câu chuyện của John là một ví dụ về tầm quan trọng của quan điểm xã hội. Khi mọi người cùng nhau giúp đỡ nhau, tất cả mọi người đều có thể sống một cuộc sống tốt hơn.

Cây Khế và Chàng Trai Ngoan Hiền ##

Tiểu luận

Ngày xửa ngày xưa, trong một ngôi làng nhỏ yên bình, có một chàng trai hiền lành, chăm chỉ tên là An. An sống cùng mẹ già trong một túp lều tranh nghèo nàn. Mỗi ngày, An đều dậy sớm, ra đồng làm lụng vất vả để kiếm miếng cơm manh áo. Một hôm, khi An đang cuốc đất trong vườn, bỗng nhiên anh phát hiện một cây khế mọc lên từ gốc cây cổ thụ. Cây khế có những chiếc lá xanh mướt, quả chín vàng óng, tỏa ra mùi thơm ngào ngạt. An vui mừng khôn xiết, anh chăm sóc cây khế như chính con đẻ của mình. Ngày qua ngày, cây khế lớn nhanh như thổi, quả chín đầy cành. An thường xuyên hái quả khế đem bán, kiếm thêm thu nhập để phụng dưỡng mẹ già. Nhờ có cây khế, cuộc sống của An và mẹ dần khấm khá hơn. Một ngày nọ, có một con chim lạ bay đến đậu trên cành khế. Con chim có bộ lông màu đỏ rực rỡ, mỏ vàng óng ánh. Chim cất tiếng nói với An: "Chàng trai hiền lành ơi, ta là chim thần, đã biết được tấm lòng hiếu thảo của chàng. Ta sẽ ban cho chàng một điều ước." An ngạc nhiên, vội vàng cúi đầu khấn vái: "Con xin cảm ơn chim thần. Con chỉ ước mong mẹ con được sống khỏe mạnh, no ấm." Chim thần gật đầu, bay đi. Từ đó, cây khế ngày càng sai quả, quả to hơn, ngọt hơn. An bán được nhiều quả khế, cuộc sống của anh và mẹ ngày càng sung túc. Tuy nhiên, cũng từ đó, một người hàng xóm tên là Hùng, vốn tham lam, đố kỵ, đã nảy sinh lòng tham. Hùng thường xuyên đến nhà An, nịnh nọt, xin khế. An vì thương người hàng xóm nên thường cho Hùng một ít quả khế. Thấy An hiền lành, Hùng càng thêm ganh tị. Hắn âm mưu hãm hại An để chiếm đoạt cây khế. Một đêm tối, Hùng lẻn vào vườn nhà An, chặt cây khế rồi bỏ trốn. Sáng hôm sau, An thức dậy, tá hỏa khi thấy cây khế đã bị chặt hạ. Anh đau khổ, tuyệt vọng. Mẹ An cũng buồn rầu, thương con. Biết được chuyện, chim thần đã bay đến, nói với An: "Chàng trai hiền lành ơi, ta đã biết được âm mưu của Hùng. Ta sẽ giúp chàng lấy lại cây khế." Chim thần dẫn An đến một khu rừng sâu, nơi Hùng đang ẩn náu. Chim thần biến thành một con chim báo, bay đến đậu trên đầu Hùng, kêu gào inh ỏi. Hùng sợ hãi, bỏ chạy. An đuổi theo, bắt được Hùng và đưa hắn về làng. Người dân trong làng biết được tội ác của Hùng, đã trừng trị hắn thích đáng. Còn An, nhờ sự giúp đỡ của chim thần, đã lấy lại được cây khế. Từ đó, An và mẹ sống hạnh phúc, no ấm bên cây khế. Câu chuyện về cây khế là lời nhắc nhở chúng ta về lòng hiếu thảo, sự chăm chỉ và sự trừng phạt dành cho những kẻ tham lam, độc ác.