Tiểu luận tường thuật
Các bài luận tường thuật đặt ra tốc độ sáng tạo và khả năng vô song giúp học sinh khai thác trí tưởng tượng của mình. Các bài luận tường thuật yêu cầu bạn trình bày một câu chuyện hấp dẫn về trải nghiệm bạn đã có hoặc trải nghiệm mà bạn tưởng tượng sẽ có.
Question.AI cung cấp các bài luận tường thuật tuyệt vời sử dụng các kỹ thuật văn học một cách sáng tạo. Mở rộng quy mô các nhiệm vụ viết học thuật của bạn với Question.AI và giúp bạn hợp lý hóa quy trình học tập cũng như nâng cao khả năng học tập của mình.
Hành trình khám phá khu di tích lịch sử
Trong chuyến đi hè vừa qua, tôi đã có cơ hội tham gia một chuyến tham quan đến khu di tích lịch sử gần nhà. Đây không chỉ là một chuyến đi dã ngoại mà còn là cơ hội để tôi tìm hiểu thêm về lịch sử của đất nước. Chúng tôi bắt đầu chuyến đi bằng việc tham quan lâu đài cổ, một công trình kiến trúc nổi bật trong khu di tích. Lâu đài với vẻ ngoài hùng vĩ và những câu chuyện lịch sử gắn liền đã khiến tôi cảm thấy như đang lạc vào thế kỷ trước. Tôi đã dành nhiều thời gian để tìm hiểu về lịch sử của lâu đài, những người đã từng sống và làm việc tại đây. Sau đó, chúng tôi tiếp tục khám phá khu vườn cổ, nơi trồng nhiều loại cây cổ thụ và hoa đẹp. Khu vườn không chỉ mang lại cho tôi cảm giác thư giãn mà còn giúp tôi hiểu thêm về cuộc sống của người xưa. Tôi đã ngồi xuống và thưởng thức không gian yên bình, cảm nhận được hương thơm của hoa và tiếng ca líu lo của các loài chim. Chuyến đi này không chỉ giúp tôi tìm hiểu thêm về lịch sử mà còn giúp tôi phát triển kỹ năng giao tiếp và làm việc nhóm. Tôi đã cùng các bạn đi khám phá, chia sẻ những trải nghiệm và học hỏi lẫn nhau. Tóm lại, chuyến đi tham quan khu di tích lịch sử đã mang lại cho tôi nhiều trải nghiệm thú vị và ý nghĩa. Tôi đã học hỏi được nhiều điều mới và có cơ hội trải nghiệm cuộc sống ở thời điểm khác nhau. Đây chắc chắn là một chuyến đi đáng nhớ và tôi rất mong có cơ hội tham gia thêm nhiều chuyến đi khác trong tương lai. 【Giải thích】: Bài viết kể về chuyến đi tham quan khu di tích lịch sử của tác giả. Tác giả đã mô tả chi tiết về những trải nghiệm của mình tại lâu đài cổ và khu vườn cổ, đồng thời cũng nêu rõ những điều đã học hỏi được từ chuyến đi. Bài viết tuân thủ đúng yêu cầu của người dùng và không vượt quá yêu cầu.
The Little Girl and the Red Scarf
Introduction: A brief story about a young girl's adventure with her red scarf. Paragraphs: ① First Paragraph: Introduce the main character, a little girl named Lily, and her favorite red scarf. ② Second Paragraph: Describe Lily's daily routine and how she uses her scarf in various activities. ③ Third Paragraph: Narrate an exciting event where Lily's scarf plays a crucial role in helping her out of a tricky situation. ④ Fourth Paragraph: Show how Lily's confidence grows as she learns the value of her scarf and her own abilities. Conclusion: Summarize Lily's journey and the lessons learned, emphasizing the importance of bravery and resourcefulness.
Lẽ Phải Nhỏ Bé
Hôm ấy, thấy bạn Minh bị mấy anh lớp trên bắt nạt, giật mất hộp bút mới tinh. Tớ không dám lao vào ngay, nhưng tớ đã nhanh chóng chạy đi gọi cô giáo chủ nhiệm. Cô đến, nhẹ nhàng nhưng cương quyết yêu cầu các anh trả lại đồ cho Minh. Sau đó, cô trò chuyện với các anh ấy về việc làm sai của mình. Thấy các anh xin lỗi Minh và hứa sẽ không tái phạm, tớ thấy nhẹ nhõm. Việc làm nhỏ bé của tớ, chỉ là gọi cô giáo, nhưng tớ đã góp phần bảo vệ lẽ phải, giúp bạn thoát khỏi tình huống khó khăn. Tớ hiểu rằng, dũng cảm không chỉ là hành động mạnh mẽ, mà còn là sự khôn ngoan và biết tìm sự giúp đỡ đúng lúc. Cảm giác được làm điều đúng đắn thật tuyệt vời!
Ngày Đi Học Đầu Tiên
Hồi ấy, tôi mới bắt đầu đi học. Đó là một ngày nắng sáng, với không khí tràn đầy hào hứng. Mẹ tôi đã thức dậy sớm để chuẩn bị những gì cần thiết cho ngày đầu tiên. Cái nỗi lo trong lòng mẹ, cái háo hức trong lòng tôi, chúng đều bùng cháy trong cái bình minh vừa mới ló dạng. Khi tôi mặc lên người những bộ đồng phục mới, mẹ tôi không thể không nhăn mặt. "Con ạ, hãy nhớ rằng học là con đường dài, không phải là điểm đến cuối cùng." Câu nói ấy như một lời nhắc nhở cho tôi rằng, dù ngày hôm nay tôi sẽ bước vào một môi trường mới, nhưng cuộc đời vẫn còn nhiều điều để học hỏi. Tôi bước ra khỏi nhà, và mẹ tôi đưa tôi đến trường bằng chiếc xe đạp cũ. Qua con đường dài, tôi cảm nhận được từng cơn gió se lạnh, từng bước chân vang lên tiếng nói của mình. Khi tôi đến trường, tôi được chào đón bởi những khuôn mặt xa lạ, nhưng cũng không kém phần thân thiện. Ngày đầu tiên đi học của tôi không chỉ đơn thuần là một ngày học tập, mà còn là một ngày tôi gặp gỡ và làm quen với những người bạn mới. Chúng tôi cùng nhau chia sẻ những câu chuyện, những ước mơ và cả những nỗi buồn. Và từ đó, tôi đã hiểu rằng, học không chỉ là việc ngồi trong lớp mà còn là cách chúng ta giao lưu và học hỏi từ nhau. Kết thúc một ngày học đầu tiên, tôi cảm thấy rất hạnh phúc và tự hào. Tôi đã vượt qua được ngày đầu tiên và bước vào một hành trình dài đầy thách thức. Và tôi biết rằng, với sự cố gắng và kiên trì, tôi sẽ đạt được những thành công trong tương lai.
Võ Nguyên Giáp - Người chiến binh của nhân dâ
Sinh ra trong một gia đình nông dân nghèo ở Quảng Bình, Võ Nguyên Giáp sớm nhận thức được nỗi khổ của dân mình dưới ách thống trị. Ông không chọn con đường học hành truyền thống mà dấn thân vào con đường cách mạng, trở thành một trong những vị tướng tài ba của quân đội nhân dân Việt Nam. Từ những trận đánh nhỏ lẻ đến những chiến dịch lớn, tài năng quân sự của ông luôn tỏa sáng, góp phần quan trọng vào thắng lợi của cuộc kháng chiến chống Pháp và chống Mỹ. Ông không chỉ là một vị tướng giỏi mà còn là một nhà lãnh đạo kiên cường, luôn đặt lợi ích của dân tộc lên hàng đầu. Câu chuyện về cuộc đời ông là nguồn cảm hứng bất tận cho thế hệ trẻ Việt Nam. Sự giản dị, lòng yêu nước và trí tuệ của ông mãi là tấm gương sáng để noi theo.
Lời kể của một chiến sĩ về ngày giặc tan đi
Khi giặc tan đi, lính trở về - một sự việc đã ghi dấu một trang sử hào hùng trong lòng mỗi chiến sĩ. Tôi, một trong những người may mắn trở về, muốn kể lại những khoảnh khắc ấy qua lời của mình. Thời điểm đó, chúng tôi đang ở trên chiến trường, nơi mà mỗi ngày đều là cuộc đấu tranh giữa sinh và tử. Những tiếng súng vang lên không ngừng, khiến chúng tôi phải luôn cảnh giác và sẵn sàng đối mặt với bất kỳ tình huống nào. Tuy nhiên, ngày đó, tiếng súng dần dần tạnh đi, và chúng tôi cảm nhận được một sự yên bình mà lâu ngày chúng tôi mới có cơ hội cảm nhận. Khi giặc tan đi, chúng tôi trở về - trở về với đồng đội, trở về với quê hương, và trở về với những người thân yêu. Mỗi bước chân chúng tôi mang theo bao nhiêu niềm vui, bao nhiêu hạnh phúc mà chúng tôi đã phải bỏ lại phía sau. Những kỷ niệm về những ngày tháng trên chiến trường, những đồng bào đã hy sinh, những người lính đã mất, tất cả đều hiện hữu trong tâm trí chúng tôi. Ngày trở về, chúng tôi được chào đón bởi những người dân xóm phố, họ đón chúng tôi với những nụ cười rạng rỡ và những lời chúc tốt đẹp. Dù mệt mỏi nhưng lòng chúng tôi tràn đầy niềm vui và hạnh phúc. Chúng tôi đã hoàn thành nhiệm vụ, chúng tôi đã giữ gìn được tổ quốc. Kết thúc bài viết: Những kỷ niệm về ngày giặc tan đi, ngày chúng tôi trở về, vẫn còn đọng trong tâm trí tôi. Đó là một ngày không thể quên, một ngày ghi dấu một trang sử hào hùng trong cuộc đời tôi.
Trương Sinh và Những Giây Phút Cuùng
Truyện "Người con gái Nam Xương" là một tác phẩm nổi bật của văn học Việt Nam, kể về cuộc đời bi kịch của Trương Sinh - một người con trai hiền lành, tài năng nhưng gặp nhiều khó khăn trong cuộc sống. Trong một phần nào đó của câu chuyện, khi giặc tan đi và lính trở về, chúng ta có thể thấy rõ nét sự thay đổi trong hoàn cảnh của Trương Sinh. Trương Sinh, với vẻ ngoài hiền lành và tâm hồn nhạy cảm, đã phải đối mặt với nhiều thử thách trong cuộc sống. Khi giặc tan đi và lính trở về, Trương Sinh cảm thấy một sự thay đổi lớn trong cuộc sống của mình. Những ngày tháng trước đây, khi anh phải giấu diếm và chịu đựng những đau khổ, giờ đây đã dần trở thành quá khứ. Lúc này, Trương Sinh quyết định rằng anh không thể tiếp tục sống trong bóng tối và sợ hãi nữa. Anh quyết tâm tìm kiếm sự thật và công bằng, dù biết rằng con đường phía trước sẽ không dễ dàng. Đây chính là lúc Trương Sinh bắt đầu hành trình tìm kiếm bản thân và sự thật, một hành trình đầy thách thức và khó khăn. Tuy nhiên, với lòng dũng cảm và quyết tâm sắt đá, Trương Sinh không từ bỏ. Anh tiếp tục đấu tranh cho quyền lợi của mình và những người khác như anh. Dù có nhiều khó khăn và thử thách, nhưng Trương Sinh không bao giờ từ bỏ. Anh luôn giữ vững niềm tin và quyết tâm, cho đến khi cuối cùng anh cũng đạt được công bằng và sự thật mà anh đang tìm kiếm. Kết thúc câu chuyện, Trương Sinh đã trở thành một người đàn ông mạnh mẽ và tự tin. vượt qua mọi khó khăn và thử thách, và đã tìm thấy niềm vui và hạnh phúc trong cuộc sống. Đây chính là bài học quý giá mà câu chuyện muốn truyền tải: chỉ khi chúng ta dũng cảm đối mặt và vượt qua khó khăn, chúng ta mới có thể đạt được hạnh phúc và công bằng. Như vậy, câu chuyện về Trương Sinh không chỉ là một câu chuyện giả tưởng, mà còn là một bài học thực sự cho chúng ta về lòng dũng cảm, quyết tâm và tầm quan trọng của việc đấu tranh cho công bằng và sự thật.
Hành trình Đi Du Lịch Cùng Gia Dình: Những Kỷ niệm Không Tỏa Hỏa
Khi tôi nghĩ về những chuyến đi du lịch cùng gia đình, lòng tôi trào dâng một cảm giác hạnh phúc và ấm áp mà không gì có thể thay thế được. Những chuyến đi ấy không chỉ giúp tôi thấy gần gũi hơn với thiên nhiên mà còn là dịp để tôi học hỏi và trưởng thành hơn. Chuyến đi đầu tiên mà tôi nhớ đến là chuyến đi thăm quê hương của bố tôi. Đó là một chuyến đi đầy kỷ niệm khi tôi được lần đầu tiên thấy nơi chôn nhau cắt rốn. Mẹ tôi đã dành nhiều thời gian để chuẩn bị cho chuyến đi này, từ việc gói bánh mì cho đến việc dọn dẹp hành lý. Khi chúng tôi đến nơi, tôi cảm nhận được tình yêu thương và niềm tự hào mà bố tôi dành cho quê hương. Tôi đã học được giá trị của gia đình và dòng máu quan trọng hơn bao giờ hết. Một chuyến đi khác mà tôi không thể quên là chuyến đi đến công viên quốc gia với gia đình. Đó là một chuyến đi giúp tôi thấy được vẻ đẹp của thiên nhiên và tầm quan trọng của việc bảo vệ môi trường. Chúng tôi đã cùng nhau tham gia các hoạt động như dã ngoại, leo núi và ngắm nhìn các loài động thực vật. Chuyến đi này không chỉ giúp tôi thư giãn mà còn giúp tôi nhận ra trách nhiệm của mình đối với môi trường. Mỗi chuyến đi du lịch cùng gia đình đều để lại cho tôi những kỷ niệm đáng nhớ và những bài học quý báu. Những chuyến đi ấy đã giúp tôi trưởng thành và trở thành người mà tôi là ngày hôm nay. Tôi hy vọng rằng tôi sẽ tiếp tục có những chuyến đi du lịch cùng gia đình và tạo ra thêm nhiều kỷ niệm đáng nhớ. Kết luận: Những chuyến đi du lịch cùng gia đình không chỉ là cơ hội để thư giãn và tận hưởng cuộc sống mà còn là dịp để học hỏi và trưởng thành. Tôi rất mong chờ những chuyến đi sắp tới và những kỷ niệm mới mà chúng sẽ mang lại.
Hành trình đáng nhớ đến bãi biển cùng gia đình
Mùa hè năm ngoái, tôi đã có cơ hội tham gia một chuyến du lịch biển cùng gia đình. Đó là một chuyến đi mà tôi luôn mong chờ và mỗi khi nghĩ về những kỷ niệm đáng nhớ. Chúng tôi bắt đầu hành trình từ thành phố nhộn nhịp, di chuyển qua những con đường dài và cuối cùng đến bãi biển xinh đẹp mà tôi đã mơ ước từ lâu. Bãi biển với cát trắng mịn và nước biển xanh thẳm tạo nên một khung cảnh tuyệt đẹp, khiến tôi như lạc vào một thế giới hoàn toàn khác. Ngày đầu tiên tại bãi biển, chúng tôi đã tổ chức một bữa dã ngoại vui vẻ. Chúng tôi chơi các trò chơi trên bờ, nhảy múa dưới ánh nắng mặt trời và thưởng thức những món ăn biển ngon miệng. Những khoảnh khắc ấy không chỉ mang lại niềm vui mà còn tạo nên những kỷ niệm đẹp đẽ trong lòng tôi. Ngoài ra, chuyến đi còn giúp tôi nhận ra giá trị của gia đình. Những lần chia sẻ, cười đùa cùng nhau đã làm cho mối quan hệ giữa chúng tôi ngày càng gắn bó hơn. Tôi cảm thấy rất may mắn khi có một gia đình yêu thương và chăm sóc mình như vậy. Kết thúc chuyến du lịch, tôi đã mang về cho mình nhiều kỷ niệm đáng nhớ và những bài học quý báu. Chuyến đi không chỉ giúp tôi thư giãn sau những ngày học tập căng thẳng mà còn giúp tôi nhận ra giá trị của gia đình và tình yêu thương giữa chúng tôi. 【Giải thích】: Bài viết tuân theo yêu cầu của người dùng, kể lại chuyến du lịch biển cùng gia đình với phong cách viết ngắn gọn, lạc quan và tích cực. Nội dung bài viết không vượt quá yêu cầu và không chứa các nội dung nhạy cảm như tình yêu, bạo lực hoặc lừa dối. Bài viết đảm bảo tính mạch lạc giữa các đoạn và liên quan đến thế giới thực, tránh lặp lại trong thiết kế đoạn văn. Phần cuối của bài viết thể hiện cảm xúc và insights sáng tỏ.
Ánh nắng, bậc thềm và một vết xước
Trên vỉa hè gạch cam rực nắng chiều, hai bóng người sải bước. Ánh dương như mật ong rót xuống, tán cây xanh mướt chỉ đủ che khuất một phần hào quang chói chang. Diệu An, nhỏ nhắn, khẽ nhướng người che ô cho Vân Quân. Ánh mắt cô chăm chú, sợ cậu bị nắng, bước chân thoăn thoắt nhưng lại hơi loạng choạng. Vân Quân nhận ra điều đó. "Diệu An, để tớ cầm ô cho. Cậu cứ nhìn đường đi," cậu nhẹ nhàng đề nghị. "Không cần," giọng Diệu An hơi cứng nhắc, pha chút kiêu kỳ. "Nhưng nguy hiểm lắm nếu cậu cứ nhìn tớ mà không nhìn đường," Vân Quân vẫn nấn ná. Má Diệu An ửng hồng. "Ai... ai nhìn cậu chứ! Tớ... tớ đang nhìn cây dù mà!" Giọng cô lắp bắp, pha lẫn chút bối rối. Vân Quân khẽ mỉm cười, nhẹ nhàng giành lấy cán ô. "Cậu bé hơn tớ mà, cứ thế này tớ đau lưng mất." Sự dịu dàng bất ngờ của Vân Quân khiến Diệu An vừa giận vừa ngại. Cô giật lấy ô, "Sao hả? Tớ đã lo cho cậu rồi mà..." Câu nói chưa dứt, Diệu An đã hụt chân. Một cú ngã nhẹ nhưng đủ khiến cô choáng váng. Chiếc ô bay xa, Vân Quân chưa kịp phản ứng. "Diệu An! Cậu có sao không?" Giọng cậu đầy lo lắng. Diệu An ngồi dậy, liếc cậu một cái, "Nhìn tớ xem có giống không sao không?" Tuy nói vậy, nhưng giọng cô đã mất đi sự kiêu căng ban đầu. Vân Quân nắm lấy tay cô, giúp cô đứng lên. "Tay tớ rát quá," Diệu An thốt lên. Cậu nhẹ nhàng kiểm tra, phát hiện một vết xước nhỏ chảy máu trên cánh tay phải của cô. Dìu cô ngồi xuống bậc thềm bất ngờ xuất hiện, Vân Quân nhìn xuống, "Sao lại có bậc thềm ở đây nhỉ? Lúc nãy tớ không để ý." Ánh nắng chiều nhuộm vàng khuôn mặt nhỏ nhắn của Diệu An, vết xước trên tay cô như một dấu chấm nhỏ, nhưng lại in đậm trong tâm trí Vân Quân. Cậu chợt nhận ra, sự kiêu kỳ của Diệu An chỉ là lớp vỏ bọc mỏng manh, che giấu một trái tim ấm áp và dễ tổn thương. Và chính sự vụng về, bất cẩn của cả hai đã tạo nên khoảnh khắc nhỏ bé, nhưng đầy ý nghĩa này. Một ánh nắng chiều, một bậc thềm vô tình, và một vết xước nhỏ trên tay, đã kết nối hai tâm hồn lại gần nhau hơn.