Bóng Bàng Ký Ức ##

essays-star4(316 phiếu bầu)

Cây bàng già nua ấy như một người bạn tri kỷ, chứng kiến bao mùa hè nắng cháy, bao mùa thu lá vàng rơi. Thân cây sần sùi, rêu phong, như những nếp nhăn của thời gian. Cành cây vươn cao, tỏa bóng mát rợp cả một khoảng sân trường. Lá bàng xanh mướt, hình trái tim, mỗi chiếc lá như một lời thì thầm về tuổi thơ êm đềm. Mùa hè, cây bàng như một chiếc ô khổng lồ, che nắng cho chúng em vui chơi, nô đùa. Những buổi trưa hè oi ả, chúng em thường rủ nhau ra ngồi dưới gốc bàng, đọc sách, tâm sự. Tiếng ve kêu râm ran, tiếng cười nói rộn ràng hòa quyện vào nhau, tạo nên một bản nhạc vui tươi, rộn rã. Mùa thu, lá bàng chuyển sang màu vàng rực rỡ, như những chiếc đèn lồng nhỏ xinh treo lơ lửng trên cành. Gió thu nhẹ nhàng thổi qua, những chiếc lá bàng rơi xuống đất, tạo nên một thảm lá vàng rực rỡ. Chúng em nhặt những chiếc lá vàng, ép vào trang vở, lưu giữ những kỷ niệm đẹp đẽ của tuổi thơ. Cây bàng già nua ấy đã trở thành một phần không thể thiếu trong ký ức tuổi thơ của chúng em. Nó là nơi lưu giữ những tiếng cười, những giọt nước mắt, những kỷ niệm đẹp đẽ. Cây bàng như một người bạn, một người thầy, dạy cho chúng em biết yêu thương, biết sẻ chia, biết trân trọng những giá trị cuộc sống. Dưới bóng cây bàng, chúng em lớn lên, trưởng thành. Cây bàng vẫn đứng đó, hiên ngang, kiêu hãnh, như một người chứng nhân cho những năm tháng tuổi thơ êm đềm.