Cây Xoài Của Tuổi Thơ ##

essays-star4(259 phiếu bầu)

Cây xoài già nua ấy như một người bạn tri kỷ, chứng kiến bao kỉ niệm tuổi thơ của tôi. Nó đứng sừng sững giữa vườn nhà, tán lá rộng như một chiếc ô khổng lồ che bóng mát cho cả một góc vườn. Thân cây sần sùi, rêu phong, in dấu thời gian, nhưng vẫn vững chãi, hiên ngang. Mỗi mùa hè, cây xoài lại trổ bông trắng muốt, tỏa hương thơm ngát khắp vườn. Những bông hoa nhỏ bé, xinh xắn như những ngôi sao lấp lánh, thu hút ong bướm bay đến hút mật. Rồi những trái xoài non xanh mơn mởn, dần dần chuyển sang màu vàng ươm, tỏa ra mùi thơm ngọt ngào, hấp dẫn. Tôi nhớ những buổi chiều hè oi ả, tôi cùng lũ bạn leo lên cây xoài, hái những trái xoài chín mọng, ăn ngon lành. Vị ngọt thanh, thơm mát của xoài khiến chúng tôi thích thú vô cùng. Chúng tôi thường ngồi dưới gốc cây, cùng nhau chia sẻ những câu chuyện vui buồn, những ước mơ, hoài bão của tuổi thơ. Cây xoài không chỉ là nơi vui chơi của chúng tôi, mà còn là nơi lưu giữ biết bao kỉ niệm đẹp. Tôi nhớ những lần bị mẹ mắng vì nghịch ngợm, những lần cùng bạn bè trốn học để leo lên cây hái xoài, những lần ngồi dưới gốc cây, tâm sự với ông bà về những ước mơ của mình. Giờ đây, tôi đã lớn khôn, rời xa quê hương, nhưng hình ảnh cây xoài vẫn in đậm trong tâm trí tôi. Nó là biểu tượng của tuổi thơ hồn nhiên, trong sáng, là nơi lưu giữ những kỉ niệm đẹp đẽ nhất của cuộc đời tôi. Mỗi khi nhớ về cây xoài, tôi lại nhớ về những ngày tháng ấu thơ đầy ắp tiếng cười, những kỉ niệm ngọt ngào, khó phai.