Tiểu luận tường thuật

Các bài luận tường thuật đặt ra tốc độ sáng tạo và khả năng vô song giúp học sinh khai thác trí tưởng tượng của mình. Các bài luận tường thuật yêu cầu bạn trình bày một câu chuyện hấp dẫn về trải nghiệm bạn đã có hoặc trải nghiệm mà bạn tưởng tượng sẽ có.

Question.AI cung cấp các bài luận tường thuật tuyệt vời sử dụng các kỹ thuật văn học một cách sáng tạo. Mở rộng quy mô các nhiệm vụ viết học thuật của bạn với Question.AI và giúp bạn hợp lý hóa quy trình học tập cũng như nâng cao khả năng học tập của mình.

Cây Bàng Xanh ##

Tiểu luận

Bên cạnh ngôi trường cấp một của tôi, sừng sững một cây bàng cổ thụ. Thân cây to lớn, xù xì như một ông lão già nua, rễ cây bám chặt vào lòng đất, vươn mình lên cao, vươn những cành cây khổng lồ, tỏa bóng mát rợp cả một khoảng sân trường. Lá bàng xanh mướt, hình trái tim, xếp chồng lên nhau, tạo thành một chiếc ô khổng lồ che nắng che mưa cho chúng tôi. Mỗi khi hè về, những chiếc lá bàng chuyển sang màu đỏ tía, rồi rụng xuống, tạo thành một thảm lá đỏ rực rỡ dưới gốc cây. Cây bàng là người bạn thân thiết của chúng tôi. Chúng tôi thường tụ tập dưới gốc cây, cùng nhau chơi đùa, kể chuyện, học bài. Những buổi chiều hè oi bức, chúng tôi nằm nghỉ dưới bóng mát của cây bàng, nghe tiếng ve kêu râm ran, ngắm nhìn những chú chim nhỏ nhảy nhót trên cành cây. Cây bàng đã chứng kiến bao kỉ niệm vui buồn của chúng tôi. Nó như một người bạn già, luôn dõi theo chúng tôi, che chở cho chúng tôi. Tôi yêu cây bàng, yêu những kỉ niệm đẹp đẽ của tuổi thơ gắn liền với cây bàng. Insights: Cây bàng không chỉ là một loài cây, mà còn là một phần ký ức tuổi thơ, là nơi lưu giữ những khoảnh khắc đẹp đẽ, là người bạn đồng hành của chúng ta trong suốt những năm tháng học trò.

Con Đường Tới Trường ##

Tiểu luận

Mỗi sáng, khi ánh nắng bắt đầu chói lóa trên bầu trời, tôi thường bắt đầu hành trình dài từ nhà đến trường. Con đường tới trường của tôi không phải là một con đường thông thường, mà là một hành trình đầy cảm xúc và kỷ niệm. Con đường này bắt đầu từ cổng nhà của tôi, đi qua những con đường nhỏ uốn lượn giữa những khu vườn xanh tươi và những ngôi nhà cổ kính. Tôi thường nhìn thấy những bông hoa rực rỡ trên những bụi hồng, tạo nên một khung cảnh thật đẹp và lãng mạn. Khi tôi đi qua một con suối nhỏ, tôi luôn dừng lại một chút để lắng nghe tiếng nước chảy róc rách. Những tiếng ếch nhảy nhót trên mặt nước tạo nên một bản nhạc thiên nhiên thật bình yên và thư thái. Tôi cảm thấy như mình đang hòa mình vào thiên nhiên, cảm nhận được sự bình yên và thư thái lan tỏa khắp tâm hồn. Con đường tới trường của tôi cũng có những đoạn khó khăn và thách thức. Khi tôi đi qua những dốc cao và những đoạn đường trơn tru, tôi cảm thấy như mình đang vượt qua những thử thách trong cuộc sống. Những khó khăn này giúp tôi trở nên mạnh mẽ và kiên định hơn. Khi tôi đến gần trường, con đường trở nên đông đúc hơn. Tôi thấy nhiều bạn bè của mình đang chờ đợi nhau, trao đổi những câu chuyện vui vẻ và những nụ cười rạng rỡ. Tôi cảm thấy như mình đang trở về một nơi quen thuộc và ấm cúng. Con đường tới trường của tôi không chỉ là một con đường vật lý, mà còn là một hành trình đầy cảm xúc và kỷ niệm. Mỗi bước chân tôi đặt lên con đường này đều mang theo những cảm xúc và kỷ niệm đẹp. Tôi cảm thấy như mình đang sống một cuộc sống thật tuyệt vời và đáng trân trọng. Khi tôi đến trường, tôi cảm thấy như mình đã đến một nơi đầy năng lượng và sự học hỏi. Tôi biết rằng con đường tới trường của tôi không chỉ là một con đường vật lý, mà còn là một hành trình đầy cảm xúc và kỷ niệm. Tôi cảm thấy như mình đang sống một cuộc sống thật tuyệt vời và đáng trân trọng.

Cây Khế và Chàng Trai Khát Khao ##

Tiểu luận

Ngày xửa ngày xưa, ở một ngôi làng nhỏ ven sông, có một chàng trai tên là An. An là người hiền lành, chăm chỉ nhưng lại nghèo khó. Nhà An chỉ có một túp lều tranh và một mảnh vườn nhỏ. Trong vườn, cây khế cổ thụ là báu vật duy nhất của An. Cây khế cao lớn, tán lá xum xuê, quả chín vàng óng, thơm lừng. An thường xuyên chăm sóc cây khế, tưới nước, bón phân, mong cây ngày càng xanh tốt, cho nhiều quả. Một hôm, khi An đang chăm sóc cây khế, bỗng nhiên một ông lão râu tóc bạc phơ xuất hiện. Ông lão mỉm cười hiền hậu, hỏi An: "Chàng trai, cây khế này đẹp quá! Chàng có muốn đổi cây khế lấy một điều ước không?". An ngạc nhiên, nhưng rồi anh lắc đầu: "Cây khế này là báu vật của con, con không muốn đổi nó lấy bất cứ điều gì". Ông lão gật đầu hài lòng, rồi biến mất. Từ đó, An càng chăm sóc cây khế cẩn thận hơn. Anh mơ ước một ngày nào đó, cây khế sẽ giúp anh thoát khỏi cảnh nghèo khó, có cuộc sống ấm no. Một buổi sáng, khi An ra vườn, anh vô cùng ngạc nhiên khi thấy dưới gốc khế có một chiếc rương gỗ quý. Anh mở rương ra, bên trong là những đồng tiền vàng sáng lấp lánh. An vui mừng khôn xiết, anh dùng số tiền đó để mua sắm những thứ cần thiết cho cuộc sống, giúp gia đình thoát khỏi cảnh nghèo khó. Từ đó, An trở thành người giàu có, nhưng anh không bao giờ quên công lao của cây khế. Anh vẫn thường xuyên chăm sóc cây khế, như một người bạn thân thiết. An hiểu rằng, cây khế không chỉ mang lại của cải vật chất, mà còn là biểu tượng cho sự chăm chỉ, lòng tốt và sự biết ơn. Câu chuyện về cây khế và chàng trai An là lời nhắc nhở chúng ta rằng, hạnh phúc không phải là thứ có thể mua được bằng tiền, mà là kết quả của sự chăm chỉ, lòng tốt và sự biết ơn.

Chuyến đi khám phá lịch sử tại di tích văn hó

Tiểu luận

Một lần, tôi và nhóm bạn quyết định tham gia một chuyến đi khám phá lịch sử tại một di tích văn hóa gần nhà. Đây là một trải nghiệm tuyệt vời, giúp tôi hiểu thêm về lịch sử và văn hóa của đất nước. Chuyến đi bắt đầu bằng việc chúng tôi lên xe bus và di chuyển đến di tích. Khi đến nơi, chúng tôi được hướng dẫn viên dẫn dắt tham quan và tìm hiểu về lịch sử của di tích. Tôi đặc biệt ấn tượng với những câu chuyện về những người đã từng sống và làm việc tại đây. Sau khi tham quan, chúng tôi được thưởng thức một bữa ăn truyền thống của vùng đất này. Món ăn ngon miệng và không khí ấm áp khiến tôi cảm thấy như đang trở về quê hương. Chuyến đi này không chỉ giúp tôi hiểu thêm về lịch sử và văn hóa, mà còn tạo ra những kỷ niệm đáng nhớ với bạn bè. Tôi hy vọng sẽ có nhiều cơ hội khác để khám phá và tìm hiểu thêm về lịch sử và văn hóa của đất nước.

Giữa Hai Thế Hệ ##

Tiểu luận

Cánh cửa phòng đóng sầm lại, tiếng nhạc rock ầm ĩ từ bên trong vọng ra, khiến bà ngoại cau mày. Bà lắc đầu, thở dài, "Ngày xưa chúng tôi đâu có được như thế này". Bên ngoài, tiếng cười giòn tan của đám trẻ cùng tiếng nhạc sôi động hòa quyện, tạo nên một bản giao hưởng bất hòa. Sự khác biệt giữa hai thế hệ, giữa truyền thống và hiện đại, giữa những giá trị xưa cũ và những xu hướng mới, cứ thế âm ỉ, như một ngọn lửa âm ỉ chờ bùng cháy. Liệu khoảng cách ấy có thể được xóa nhòa, hay sẽ mãi là một bức tường vô hình ngăn cách hai thế hệ?

Bông hoa giấy ##

Tiểu luận

Hôm nay là 20/11, ngày nhà giáo Việt Nam. Cả lớp náo nức chuẩn bị những món quà nhỏ để tặng cô giáo. Hải, một cậu bé nhỏ nhắn, lặng lẽ ngồi một góc, tay mân mê một bông hoa giấy được gấp từ tờ giấy màu hồng nhạt. Bông hoa được Hải gấp cẩn thận, mỗi cánh hoa đều như một lời cảm ơn thầm thì dành cho cô giáo. Hải luôn nhớ lời cô dạy: "Con hãy luôn ghi nhớ rằng, sự thành công của con là niềm vui lớn nhất của cô." Hải biết rằng, cô luôn quan tâm và giúp đỡ Hải trong học tập. Cô luôn kiên nhẫn giải thích cho Hải những bài toán khó, luôn khuyến khích Hải khi Hải gặp khó khăn. Hải nhìn bông hoa giấy trong tay, lòng đầy sự biết ơn và yêu thương cô giáo. Hải biết rằng, bông hoa giấy này không thể bày tỏ hết tình cảm của Hải dành cho cô, nhưng nó là lời cảm ơn chân thành nhất mà Hải có thể trao tặng cô vào ngày này. Hải đứng dậy, tim Hải đập rộn rã. Hải bước tới bàn cô giáo, rụt rì đưa bông hoa giấy cho cô. Cô nhìn Hải với nụ cười hiền từ tốn, cô nhẹ nhàng nhận lấy bông hoa giấy và nói: "Cảm ơn con, bông hoa rất đẹp." Lòng Hải dâng tràn niềm vui và hạnh phúc. Hải biết rằng, cô giáo luôn yêu thương và quan tâm đến tất cả học sinh của mình. Hải sẽ luôn ghi nhớ lời dạy của cô và nỗ lực học tập để trở thành người có ích cho xã hội.

Mùa Xuân - Thời Gian Thơ Mộng và Rung Rinh

Tiểu luận

Mùa xuân là mùa mà tôi yêu thích nhất ở quê hương mình. Mùa này mang đến cho tôi những cảm xúc thơ mộng và đầy màu sắc. Khi bước vào mùa xuân, đất trời như được tưới mát bởi những giọt nắng ấm áp, tạo nên một không gian sống động và tràn đầy năng lượng. Một trong những vẻ đẹp đặc trưng của mùa xuân là sự nở rộ của hoa. Những bông hoa tulip, daffodil và hyacinth với màu sắc rực rỡ và hương thơm ngát khiến lòng người như được bừng tỉnh. Tôi thường xuyên đi dạo quanh khu vườn của nhà mình, ngắm nhìn những bông hoa đang nở rộ, cảm nhận hương thơm và lắng nghe tiếng chim ca hát. Không chỉ có hoa mà mùa xuân còn mang đến cho chúng ta những ngày nắng ấm và không khí trong lành. Khi ra ngoài, tôi cảm nhận được sự tươi mát của không khí, cảm giác nhẹ nhõm và thoải mái. Những buổi sáng mùa xuân với ánh nắng dịu dàng và mây trắng mịn khiến tôi cảm thấy như thế giới đang được tái sinh và tươi mới. Mùa xuân cũng là thời gian mà thiên nhiên trở nên sinh động và rực rỡ. Những cây xanh bắt đầu nảy nở, những cành cây trơ trui và những bông hoa dại rải rác khắp nơi. Những cảnh tượng này khiến tôi cảm thấy lòng mình như được tràn đầy niềm vui và sự lạc quan. Tóm lại, mùa xuân là mùa mà tôi yêu thích nhất ở quê hương mình. Với vẻ đẹp thơ mộng, màu sắc rực rỡ và không khí trong lành, mùa xuân mang đến cho tôi những cảm xúc tuyệt vời và khiến tôi cảm thấy sống động hơn bao giờ hết.

Cây Khế và Chàng Trai Lười Biếng ##

Tiểu luận

Ngày xửa ngày xưa, trong một ngôi làng nhỏ, có một chàng trai tên là An. An là một người lười biếng, chỉ thích nằm ngủ và chẳng muốn làm việc gì. Mẹ An là một người phụ nữ hiền lành, cần cù, luôn chăm chỉ làm việc đồng áng để nuôi sống An. Một hôm, mẹ An ốm nặng, không thể ra đồng làm việc. An đành phải ra vườn kiếm củi về đun nấu. Đi đến cuối vườn, An nhìn thấy một cây khế cổ thụ, trên cành đầy những quả khế chín vàng óng. An hái một quả khế ăn thử, thấy ngọt lịm, thơm ngon vô cùng. Từ đó, An thường xuyên ra vườn hái khế ăn. Một hôm, An gặp một con chim lạ, lông màu xanh biếc, đang đậu trên cành khế. Con chim hỏi An: "Chàng trai ơi, sao chàng lại hái quả khế của ta?". An ngạc nhiên, hỏi lại: "Cây khế này là của ai?". Con chim trả lời: "Cây khế này là của ta, ta đã trồng nó từ rất lâu rồi. Chàng hái quả của ta mà không xin phép là không được đâu!". An sợ hãi, xin lỗi con chim và hứa sẽ không hái quả khế nữa. Con chim thấy An hối lỗi, liền nói: "Ta thương chàng là người hiền lành, ta sẽ cho chàng một quả khế thần. Chàng hãy mang quả khế này về nhà, trồng vào vườn, chăm sóc cẩn thận, nó sẽ cho chàng những điều bất ngờ". An vui mừng khôn xiết, vội vàng cầm quả khế thần về nhà. An trồng quả khế vào vườn, chăm sóc nó như báu vật. Không lâu sau, cây khế thần lớn nhanh như thổi, ra hoa kết trái rất nhiều. Mỗi khi quả khế chín, An chỉ cần lắc nhẹ cành cây, những quả khế vàng óng sẽ rơi xuống đất, đầy cả vườn. An bán khế kiếm được rất nhiều tiền, cuộc sống sung túc, giàu sang. Nhưng An vẫn giữ tính lười biếng, không chịu làm việc gì. An chỉ thích ăn chơi, tiêu xài hoang phí. Một hôm, An gặp một người đàn ông giàu có, muốn mua cây khế thần của An. An ham lợi, bán cây khế thần cho người đàn ông đó. Từ đó, An lại trở về cuộc sống nghèo khó, lầm than như trước. Câu chuyện về cây khế thần là lời nhắc nhở chúng ta rằng: "Lao động là con đường dẫn đến hạnh phúc, lười biếng chỉ mang đến khổ đau".

Giọt Nước Tràn Ly ##

Tiểu luận

Bóng tối bao trùm căn nhà, nặng nề như một tấm màn nhung đen kịt. Tiếng cãi vã của bố mẹ như những tia sét, xé toạc bầu không khí yên tĩnh, để lại những mảnh vỡ vụn của hạnh phúc gia đình. Mẹ, với đôi mắt đỏ hoe, cố gắng kiềm chế cơn giận dữ, nhưng những lời cay nghiệt vẫn tuôn ra như dòng thác. Bố, với khuôn mặt cứng đờ, dường như không còn nhận ra người phụ nữ bên cạnh mình nữa. Căn nhà, nơi từng là tổ ấm, giờ đây trở thành chiến trường. Những lời nói như những mũi dao nhọn, đâm vào trái tim của hai đứa con. Chúng nép mình trong góc phòng, lặng lẽ chứng kiến cuộc chiến tranh lạnh giữa bố mẹ. Giọt nước mắt của em gái lăn dài trên má, nhuốm màu nỗi buồn. Em bé nhỏ, chưa hiểu hết chuyện gì đang xảy ra, chỉ biết sợ hãi và bấu chặt lấy tay anh. Anh, với trái tim non nớt, cố gắng gượng cười, nhưng nụ cười ấy lại càng khiến anh đau đớn hơn. Anh nhớ những ngày xưa, khi gia đình còn là một bức tranh hạnh phúc. Bố mẹ luôn dành cho nhau những nụ cười ấm áp, những cái ôm yêu thương. Bữa cơm gia đình là thời gian sum họp, tiếng cười rộn ràng. Nhưng giờ đây, tất cả chỉ còn là ký ức. Anh tự hỏi, liệu cuộc chiến này có bao giờ kết thúc? Liệu gia đình anh có bao giờ trở lại như xưa? Anh ước ao được quay ngược thời gian, để những giọt nước mắt không còn rơi, để những lời cay nghiệt không còn vang lên. Anh hiểu rằng, xung đột là điều không thể tránh khỏi trong cuộc sống. Nhưng anh mong rằng, bố mẹ sẽ tìm cách giải quyết những mâu thuẫn một cách hòa bình, để gia đình anh không còn là chiến trường nữa. Anh tin rằng, tình yêu và sự thấu hiểu sẽ là liều thuốc chữa lành những vết thương trong tâm hồn. Anh tin rằng, gia đình anh sẽ vượt qua được những khó khăn này, để trở về với hạnh phúc trọn vẹn.

Ngày hội lớp 5A ##

Tiểu luận

Tiếng trống trường vang lên rộn ràng, báo hiệu một ngày học mới bắt đầu. Nhưng hôm nay, không khí lớp 5A lại náo nhiệt hơn thường ngày. Hôm nay là ngày hội lớp, một ngày mà cả lớp được tự do vui chơi, thể hiện tài năng và gắn kết với nhau hơn. Sân trường được trang trí rực rỡ với những lá cờ đủ màu sắc, những băng rôn in hình các hoạt động vui nhộn. Các bạn học sinh lớp 5A hăng hái chuẩn bị cho các tiết mục văn nghệ, trò chơi dân gian và cả những gian hàng ẩm thực do chính các bạn tự tay làm. Tiết mục văn nghệ mở màn là một bài hát về tình bạn do cả lớp cùng thể hiện. Giọng hát trong veo, tiếng cười rộn rã hòa quyện với giai điệu vui tươi, tạo nên một không khí ấm áp, thân thiện. Tiếp theo là những tiết mục múa, hát, kịch do các nhóm bạn tự biên tự diễn. Mỗi tiết mục đều mang một màu sắc riêng, thể hiện sự sáng tạo và tài năng của các bạn nhỏ. Giữa giờ nghỉ trưa, các bạn học sinh nô nức tham gia các trò chơi dân gian như kéo co, nhảy dây, bịt mắt bắt dê. Tiếng cười giòn tan, tiếng reo hò phấn khích vang vọng khắp sân trường. Không khí vui tươi, sôi động khiến ai nấy đều cảm thấy vui vẻ, thoải mái. Buổi chiều, các bạn học sinh được tự do lựa chọn những gian hàng ẩm thực do chính các bạn tự tay làm. Từ những món ăn đơn giản như bánh tráng trộn, kem chuối đến những món ăn cầu kỳ hơn như bánh mì kẹp thịt, pizza, tất cả đều được bày biện đẹp mắt, hấp dẫn. Các bạn học sinh hào hứng thưởng thức những món ăn ngon miệng, cùng nhau trò chuyện, chia sẻ niềm vui. Ngày hội lớp 5A khép lại trong tiếng cười rộn rã, tiếng hát vang vọng. Đó là một ngày thật ý nghĩa, một ngày mà cả lớp được cùng nhau vui chơi, thể hiện tài năng và gắn kết với nhau hơn. Những kỷ niệm đẹp về ngày hội lớp sẽ mãi in sâu trong tâm trí mỗi bạn học sinh lớp 5A.