Câu chuyện ếch ngồi đáy giếng: Sự tự mãn và hậu quả
Câu chuyện về con ếch sống lâu ngày trong một cái giếng đã trở thành một bài học quý giá về sự tự mãn và hậu quả của nó. Trong giếng, con ếch chỉ có vài con nhái cua ốc bé nhỏ làm bạn hàng ngày. Nhưng con ếch lại không ngừng kêu ồm ồm, làm vang động cả giếng, khiến các con vật khác hoảng sợ. Con ếch tự cho rằng bầu trời trên đầu chỉ bé bằng chiếc vung và nó oai như một vị chúa tể. Mỗi ngày, nó nhìn lên bầu trời và cất tiếng kêu ồm ồm, không để ý đến xung quanh. Con ếch đã trở nên tự mãn và không nhận ra rằng sự tự mãn của mình đang gây ra sự khó chịu cho những con vật khác. Một ngày nọ, trời mưa to và nước trong giếng dồn lên tràn bờ. Con ếch quen thói cũ, nghênh ngang đi lại khắp nơi và tiếp tục cất tiếng kêu ồm ồm. Nhưng lần này, con ếch đã không để ý đến môi trường xung quanh. Đã có một con trâu đẫm bẹp nằm trong giếng, nhưng con ếch không nhận ra điều đó. Câu chuyện này cho chúng ta thấy rằng sự tự mãn có thể dẫn đến hậu quả không mong muốn. Con ếch đã không nhận ra rằng sự ồm ồm của mình đang làm khó chịu cho những con vật khác và đã bỏ qua một tình huống nguy hiểm. Điều quan trọng là chúng ta phải nhìn xa hơn, không chỉ tập trung vào bản thân mình mà còn quan tâm đến những người xung quanh và môi trường xung quanh. Câu chuyện này cũng nhắc nhở chúng ta về tầm quan trọng của việc lắng nghe và chú ý đến những điều xung quanh. Chúng ta không nên tự mãn và cho rằng mình là trung tâm của thế giới. Thay vào đó, chúng ta nên luôn nhìn xa hơn và đánh giá mọi tình huống một cách cẩn thận để tránh những hậu quả không mong muốn. Với câu chuyện về con ếch ngồi đáy giếng, chúng ta hãy nhớ rằng sự tự mãn có thể gây ra hậu quả không mong muốn và chúng ta cần luôn lắng nghe và chú ý đến những điều xung quanh để tránh những tình huống nguy hiểm.