Thạch Sanh - Chàng trai nghèo may mắn
Ngày xửa ngày xưa, có một chàng trai nghèo tên là Thạch Sanh. Thạch Sanh sống một mình trong lũ buôn, hàng ngày lên đồ, nghỉ ở góc đất. Một hôm, có người hàng rong tên là Lý Thông đến và nghỉ bung. Người này khá khoái chơi Thạch Sanh, gặp Thạch Sanh kết nghĩa anh em cả cha mẹ, từ có vô thân. Nhưng lại công ước rồi sắp đến mình, Thạch Sanh cảm động, vui vẻ nhận lời và chẳng từ gia gốc cây đa đến sông chung với mẹ con Lý Thông. Nhiều phép lạ, thường giờ trong vùng có con trăn tinh. Có nhưng không thể quan quân đã nhiều lần đến bố vày đồ, mẹ con cho nó ăn thịt để nó đỡ phá phách. Năm ấy đến lượt Lý Thông nói mình mẹ con hãn nghĩ kế lừa cho Thạch Sanh đi chết thay. Chiều hôm đó, Thạch Sanh đi kiếm củi về, Lý Thông đốn một mâm rượu thịt rồi bảo: "Đêm nay anh đến phiên đi canh miếu thờ, ngạt vì em chịu khó đi thay anh một đêm, đến sáng lại về." Thạch Sanh thật thà nhận lời đi ngay. Đêm hôm đó, Thạch Sanh đang mơ màng nửa thức nửa ngủ, bỗng nghe thấy có tiếng động mạnh sau miếu. Chàng vừa xách búa đứng dậy thì trăn tinh đã hiện ra, nhe nanh vuốt xông vào con mồi. Thạch Sanh không hề sợ hãi, giơ cao búa giằng thật mạnh vào đầu trăn tinh. Thạch Sanh đã xé xác nó ra làm hai mảnh. Trăn tinh hiện nguyên hình là một con trăn không lỗ và không tinh; con trăn thành yêu quái. Con Lý Thông còn đứng ngơ ngẩn nghe tiếng gọi của ngô. Lý Thông là con hồn của trăn tinh mà Thạch Sanh đã giết. Khi Thạch Sanh vác nhà kế chuyên giết trăn tinh, mẹ con Lý Thông mừng hơn. Nhưng nhằm nhò gì đầu bao giờ công có sân nhà muốn tham. Lý Thông nói vèn Thạch Sanh: "Con trăn ấy vốn là của nhà vua nuôi từ lâu. Nay em giết nó chắc không tránh khỏi tội nóng. Thôi, bây giờ nhanh trời chưa sáng, em hãy trốn ngay đi. Có chuyện gì đề anh ở nhà lo liệu." Thạch Sanh thật tha tin ngay, vội từ gia mẹ con Lý Thông ra đi. Chàng lại trở về với túp lều cũ, dùng kiếm cùi nuôi thân. Còn Lý Thông hi hững đem dấu của con yêu quái vào kinh độ nộp cho nhà vua. Vua khen ngợi và phong cho làm quan công. Nhà