Bà ngoại - Người hùng trong tuổi thơ của tôi

4
(90 votes)

Khi nhìn vào bà ngoại của tôi, tôi không thể không ngạc nhiên trước sự thanh mảnh của dáng người và những nét chấm phá của thời gian trên khuôn mặt trái xoan của bà. Mái tóc dài đã điểm những sợi tóc trắng, nhưng với tôi, bà vẫn là người xinh đẹp nhất. Bà ngoại không chỉ là một người thân yêu mà còn là người tôi kính trọng. Khi tôi còn nhỏ, bố mẹ tôi thường xuyên bận rộn với công việc. Nhưng bà ngoại luôn sẵn lòng chăm sóc tôi từ cái ăn đến giấc ngủ. Mỗi tối, tôi thường nằm ngủ cùng bà, để được nghe bà kể chuyện. Giọng kể của bà thật dịu dàng và hấp dẫn. Những câu chuyện cổ tích mà bà kể đến bây giờ tôi vẫn còn nhớ mãi. Tôi nhớ câu chuyện về cô Tấm hiền lành, chàng Thạch Sanh dũng cảm và cậu bé thông minh. Những lời hát ru ngọt ngào của bà đã đưa tôi vào giấc ngủ: "Con cò mà đi ăn đêm, đậu phải cành mềm lộn cổ xuống ao...". Nhờ có bà, tuổi thơ của tôi đã thật hạnh phúc. Bà ngoại không chỉ là người chăm sóc tôi mà còn là người bạn đồng hành trong cuộc sống. Bà luôn dạy tôi những giá trị quan trọng như lòng nhân ái, tình yêu thương và sự kiên nhẫn. Bà luôn động viên tôi khi tôi gặp khó khăn và luôn tin tưởng vào khả năng của tôi. Nhờ có bà, tôi đã trở thành một người tự tin và có lòng biết ơn. Dù bà ngoại đã bước qua tuổi sáu mươi tư, nhưng tình yêu và sự kính trọng của tôi dành cho bà không bao giờ phai nhạt. Bà ngoại là người hùng trong tuổi thơ của tôi, người đã mang lại cho tôi niềm vui và hạnh phúc. Tôi sẽ luôn yêu mến và kính trọng bà ngoại của mình. (Word count: 297 words)