Giọt nước trong veo ##
Mỗi sớm mai thức dậy, tôi lại vội vàng chạy ra vườn, hít hà bầu không khí trong lành và ngắm nhìn những giọt sương long lanh còn đọng trên lá cây. Đó là khoảnh khắc tôi cảm nhận rõ nhất sự quý giá của nước, thứ tài nguyên vô giá mà thiên nhiên ban tặng cho chúng ta. Tôi nhớ như in câu chuyện bà ngoại kể về dòng sông quê hương. Ngày xưa, dòng sông ấy trong veo, nước mát lạnh, là nơi vui chơi của lũ trẻ con chúng tôi. Chúng tôi nô đùa, tắm mát, thả diều bên bờ sông, tiếng cười giòn tan hòa cùng tiếng chim hót, tạo nên một bản nhạc vui tươi, rộn ràng. Nước sông không chỉ là nguồn nước sinh hoạt, tưới tiêu cho cây cối mà còn là nơi nuôi sống biết bao nhiêu loài cá tôm, mang lại cuộc sống ấm no cho người dân. Nhưng rồi, dòng sông quê hương tôi dần thay đổi. Nước sông ngày càng đục ngầu, rác thải trôi nổi khắp nơi, mùi hôi thối nồng nặc. Những con cá tôm ngày xưa giờ đây đã không còn, thay vào đó là những con cá chết nổi lềnh bềnh. Cảnh tượng ấy khiến tôi vô cùng đau lòng. Tôi hiểu rằng, việc bảo vệ nguồn nước sạch không chỉ là trách nhiệm của riêng ai, mà là trách nhiệm của tất cả mọi người. Mỗi hành động nhỏ bé như tiết kiệm nước, không xả rác bừa bãi, sử dụng hóa chất bảo vệ thực vật một cách hợp lý... đều góp phần bảo vệ nguồn nước sạch, bảo vệ chính cuộc sống của chúng ta. Tôi tin rằng, nếu mỗi người chúng ta đều ý thức được tầm quan trọng của việc bảo vệ nguồn nước sạch, thì dòng sông quê hương tôi, cũng như những dòng sông khác trên khắp đất nước, sẽ lại trong veo, mát lành như ngày xưa. Khi ấy, tiếng cười của trẻ thơ sẽ lại vang lên bên dòng sông, mang theo niềm vui và hy vọng cho một tương lai tươi sáng.