** Mùa bão, tình người ấm áp **
** Mùa mưa bão năm nay đến sớm và dữ dội. Tin tức về miền Bắc hứng chịu sáu cơn bão liên tiếp khiến cả nhà em vô cùng lo lắng. Hình ảnh những ngôi nhà đổ nát, những cánh đồng ngập úng trên truyền hình khiến em không cầm được nước mắt. Ba mẹ em, vốn là những người rất tốt bụng, ngay lập tức bàn bạc kế hoạch giúp đỡ bà con vùng lũ. Chúng em cùng nhau thu gom quần áo cũ, chăn màn, sách vở… những thứ còn dùng được trong nhà. Ba em còn mang ra mấy thùng mì tôm, gạo, nước lọc… những thứ cần thiết nhất trong lúc này. Mẹ em khéo tay, tranh thủ vài buổi tối may thêm vài chiếc áo ấm nhỏ dành cho trẻ em. Em thì phụ ba mẹ đóng gói đồ đạc, dán nhãn cẩn thận để phân loại dễ dàng. Cả nhà em cùng nhau lái xe lên đường. Chuyến đi khá xa và vất vả, nhưng không khí trong xe lại tràn ngập sự ấm áp. Chúng em cùng nhau hát những bài hát vui vẻ, động viên nhau vượt qua những đoạn đường khó khăn. Đến nơi, cảnh tượng trước mắt khiến em càng thêm xúc động. Những ngôi nhà bị tàn phá, những con đường ngập nước… nhưng trên khuôn mặt của bà con vẫn ánh lên sự lạc quan, niềm tin vào cuộc sống. Việc phát quà diễn ra nhanh chóng và trật tự. Em được phụ ba mẹ phát từng phần quà cho các gia đình. Ánh mắt biết ơn, nụ cười tươi tắn của mọi người khiến em cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Có những em nhỏ, mặc dù quần áo rách rưới, vẫn nở nụ cười rạng rỡ khi nhận được món quà nhỏ từ tay em. Lúc đó, em hiểu rằng, sự giúp đỡ của chúng em tuy nhỏ bé, nhưng lại mang đến niềm hy vọng lớn lao cho họ. Trên đường về, em cảm thấy mệt nhưng lòng tràn đầy niềm vui. Em hiểu rằng, tình yêu thương, sự sẻ chia là điều quý giá nhất trong cuộc sống. Chuyến đi này không chỉ giúp đỡ bà con vùng lũ, mà còn giúp em trưởng thành hơn, hiểu hơn về ý nghĩa của việc làm thiện nguyện. Em sẽ luôn nhớ mãi những khoảnh khắc ấm áp, những nụ cười tươi tắn của người dân miền Bắc trong mùa bão này. Và em tin rằng, tình người sẽ luôn sưởi ấm những trái tim đang cần được sẻ chia.