Gà trống và cáo
Một buổi sáng sớm, khi sương còn đọng trên lá, Gà Trống oai vệ đứng trên nóc chuồng, cất tiếng gáy vang dội khắp xóm làng. Bộ lông đỏ rực của Gà Trống như bừng sáng trong nắng sớm, chiếc mào đỏ chót rung lên theo từng tiếng gáy, trông thật kiêu hãnh. <br/ > <br/ >Bỗng từ xa, một bóng đen lấp ló sau bụi cây. Đó là Cáo, với bộ lông màu lửa cháy và cái đuôi dài quét đất. Cáo đã theo dõi Gà Trống từ lâu, thèm thuồng muốn được thưởng thức món thịt gà béo ngậy. <br/ > <br/ >#### Mưu mẹo xảo quyệt <br/ > <br/ >Cáo tiến lại gần Gà Trống, miệng nở nụ cười nịnh nọt. Giọng Cáo ngọt như mía lùi: "Gà Trống ơi, tiếng gáy của bạn thật tuyệt vời! Nó hay đến nỗi tôi phải dừng lại để lắng nghe. Tôi chưa bao giờ nghe thấy giọng ca nào tuyệt diệu đến thế!". <br/ > <br/ >Gà Trống nghe những lời đường mật ấy, trong lòng có chút tự đắc. Nhưng vốn là chú gà tinh ranh, Gà Trống không dễ dàng mắc lừa Cáo. Gà Trống liếc nhìn Cáo bằng ánh mắt nghi ngờ, hỏi: "Vậy sao? Nhưng bạn đang đi đâu mà lại đến đây vào giờ này?". <br/ > <br/ >Cáo vờ như tiếc nuối: "Ôi, tôi vừa nghe tin rừng xanh tổ chức cuộc thi hát cho tất cả muôn thú. Tôi đang trên đường đến đó để tham gia, và tình cờ nghe thấy tiếng hát của bạn. Thật đáng tiếc nếu bạn không tham gia cuộc thi này!". <br/ > <br/ >#### Bài học cảnh giác <br/ > <br/ >Gà Trống nghe vậy, trong lòng lại càng thêm tự hào. Nhưng Gà Trống vẫn giữ được sự bình tĩnh, cẩn thận quan sát Cáo. Gà Trống thấy Cáo cứ nhìn chằm chằm vào mình với ánh mắt thèm thuồng, liền hiểu ra ý đồ của Cáo. <br/ > <br/ >Gà Trống giả vờ lo lắng: "Nhưng tôi không thể bỏ bầy gà của mình ở đây được. Ai sẽ bảo vệ chúng khỏi Chồn và Rắn độc?". <br/ > <br/ >Cáo nghe vậy, vội vàng đáp: "Bạn yên tâm, tôi sẽ ở lại đây để bảo vệ bầy gà cho bạn. Bạn cứ yên tâm đi thi hát, tôi hứa sẽ không để bất kỳ con vật nào lại gần chúng!". <br/ > <br/ >Gà Trống biết Cáo đang nói dối, nhưng vẫn giả vờ đồng ý. Gà Trống nói: "Vậy được, tôi tin tưởng ở bạn. Tôi sẽ đi thi hát và mang vinh quang về cho cả bầy". <br/ > <br/ >Nói rồi, Gà Trống vỗ cánh bay lên cây cao, an toàn khỏi tầm với của Cáo. Từ trên cao, Gà Trống nhìn xuống, thấy Cáo tức giận bỏ đi. Gà Trống mỉm cười, cất tiếng gáy vang, như một lời khẳng định sự thông minh và bản lĩnh của mình. <br/ > <br/ >Câu chuyện về Gà Trống và Cáo là lời nhắc nhở chúng ta phải luôn cảnh giác trước những lời đường mật, những lời hứa hẹn ngon ngọt. Bởi lẽ, không phải ai cũng tốt bụng và chân thành, đôi khi ẩn sau vẻ ngoài dễ mến ấy là những ý đồ xấu xa. <br/ >