Những lời thoại của một nạn nhân bạo lực học đường
<br/ > <br/ >Tôi là một học sinh trung học bình thường, nhưng cuộc sống của tôi đã thay đổi hoàn toàn khi tôi trở thành nạn nhân của bạo lực học đường. Tôi muốn chia sẻ câu chuyện của mình, để mọi người hiểu rõ hơn về những gì xảy ra và cảm nhận được những đau đớn mà tôi đã trải qua. <br/ > <br/ >Một ngày nọ, khi tôi đang đi qua hành lang trường, tôi bị một nhóm học sinh lớp trên tấn công. Họ đánh tôi, chửi rủa và nhạo báng tôi. Tôi cố gắng né tránh, nhưng không thể tránh khỏi những cú đấm và lời lẽ xúc phạm. Tôi cảm thấy sợ hãi và bất lực, không biết làm thế nào để thoát khỏi tình huống này. <br/ > <br/ >Những cuộc tấn công không chỉ xảy ra trong hành lang trường, mà còn trong lớp học. Tôi bị đánh đập và bắt nạt mỗi ngày. Tôi cảm thấy như một con mồi trong một trò chơi độc ác mà tôi không thể thoát ra được. Tôi cảm thấy mình không đáng sống và không có giá trị. <br/ > <br/ >Tôi đã cố gắng nói với giáo viên và quản lý về những gì đang xảy ra, nhưng không ai nghe tôi. Họ cho rằng đó chỉ là những cuộc đánh nhẹ và những lời chế nhạo vô hại. Tôi cảm thấy bị bỏ rơi và không có ai để giúp đỡ. <br/ > <br/ >Cuối cùng, tôi quyết định không chịu đựng nữa. Tôi đã nói với gia đình về tình hình của mình và họ đã đưa tôi đến một trường học mới. Tại đây, tôi được đối xử công bằng và tôn trọng. Tôi đã tìm lại niềm tin vào bản thân và nhận ra rằng tôi không phải là nguyên nhân của những cuộc tấn công đó. <br/ > <br/ >Tôi muốn chia sẻ câu chuyện của mình để nhắc nhở mọi người về tầm quan trọng của việc chống lại bạo lực học đường. Chúng ta không thể để những hành vi tàn ác này tiếp tục xảy ra. Chúng ta cần đứng lên và bảo vệ những người yếu đuối, đồng thời tạo ra một môi trường học tập an toàn và tôn trọng cho tất cả mọi người. <br/ > <br/ >Hãy nhớ rằng mỗi người chúng ta đều có quyền được sống một cuộc sống không bị đe dọa và không bị tổn thương. Hãy là người đứng lên và làm thay đổi tích cực trong cộng đồng của chúng ta.