Vẻ đẹp hung bạo của con sông Đà trong tác phẩm "Người lái đò sông Đà" của Nguyễn Tuân

4
(293 votes)

Nguyễn Tuân, một tác giả tài ba và tâm hồn sâu sắc, đã để lại cho chúng ta một tác phẩm đầy ấn tượng về con sông Đà. Trong tác phẩm "Người lái đò sông Đà", ông đã mô tả một cách tinh tế vẻ đẹp hung bạo của con sông này. Chúng ta sẽ cùng phân tích và khám phá sự hấp dẫn đặc biệt của con sông Đà trong tác phẩm này. Đầu tiên, chúng ta hãy nhìn vào cảnh đá bờ sông. Đá bờ sông được dựng thành vách cao, tạo nên một quãng hẹp đến mức chỉ khi đúng ngọ, ánh sáng mới có thể chiếu xuống mặt sông. Điều này tạo ra một cảm giác huyền bí và đầy thách thức. Chúng ta có thể hình dung con nai, con hổ vọt từ bờ này sang bờ kia, tạo nên một cảnh tượng hoang dã và mạnh mẽ. Tiếp theo, cảnh mặt ghềnh Hát Lóong cũng là một điểm nhấn đặc biệt trong tác phẩm. Mặt ghềnh này có khả năng hút nước, tạo ra một hiệu ứng mạnh mẽ và cuốn hút. Chúng ta có thể so sánh mặt ghềnh này với một sinh vật sống, nhân hóa nó và liên tưởng đến sức mạnh và sự tàn phá của nó. Điều này làm tăng thêm sự hung bạo và đẹp đẽ của con sông Đà. Ngoài ra, tác giả còn mô tả cảnh trận địa đá và thác nước, tạo nên một hình ảnh đầy mê hoặc và mạnh mẽ. Cảnh trận địa đá mang đến sự khắc nghiệt và khắc khổ, trong khi thác nước tạo ra một âm thanh mạnh mẽ và cuốn hút. Tất cả những cảnh tượng này đều tạo nên một vẻ đẹp đặc biệt, một vẻ đẹp hung bạo mà chỉ con sông Đà mới có thể mang lại. Cuối cùng, chúng ta hãy tổng kết nghệ thuật của tác phẩm này. Nguyễn Tuân đã sử dụng một cách nói quá và phân tích cụ thể để tạo ra một bức tranh sống động về con sông Đà. Ông đã khéo léo tạo ra một sự kết hợp giữa vẻ đẹp và sự hung bạo, tạo nên một tác phẩm độc đáo và đáng nhớ. Kết bài: Trong tác phẩm "Người lái đò sông Đà", Nguyễn Tuân đã thành công trong việc phân tích và tái hiện vẻ đẹp hung bạo của con sông Đà. Những cảnh đá bờ sông, mặt ghềnh Hát Lóong, cảnh trận địa đá và thác nước đã tạo nên một hình ảnh đầy mê hoặc và cuốn hút. Tác phẩm này là một minh chứng cho sự tài năng và sự sâu sắc của Nguyễn Tuân trong việc mô tả vẻ đẹp của thế giới tự nhiên.