** Cô Hiệu Trưởng Dịu Dàng **
** Cô Hiệu trưởng trường em tên là Lan. Cô không cao lớn, cũng không có giọng nói nghiêm khắc như nhiều người vẫn tưởng tượng về một hiệu trưởng. Mái tóc cô luôn được buộc gọn gàng, đôi mắt cô sáng long lanh, và nụ cười của cô luôn tỏa ra sự ấm áp. Em nhớ nhất lần em bị ngã xe đạp, đầu gối trầy xước và chảy máu. Em sợ hãi và khóc nức nở. Cô Lan lúc đó đang ở cổng trường, thấy em, cô liền chạy lại, nhẹ nhàng lau vết thương cho em, giọng nói dịu dàng như ru em ngủ. Cô còn cho em uống nước và mua cho em một chiếc băng gạc xinh xắn. Em không còn đau nữa, chỉ thấy lòng ấm áp lạ thường. Một lần khác, lớp em tổ chức buổi biểu diễn văn nghệ. Em rất hồi hộp vì phải hát solo. Trước khi lên sân khấu, em thấy tay mình run bần bật. Cô Lan thấy vậy, đã đến bên em, khẽ nắm tay em và nói: "Con cứ tự tin lên, cô tin con làm được!". Nhờ lời động viên của cô, em đã tự tin hơn rất nhiều và phần trình diễn của em rất thành công. Cô Lan không chỉ là một hiệu trưởng giỏi mà còn là một người mẹ hiền hậu, luôn quan tâm và chăm sóc học sinh. Em rất yêu quý cô Lan và luôn tự hào khi được học tập tại ngôi trường có cô làm hiệu trưởng. Nhờ cô, em hiểu rằng sự nghiêm khắc không phải lúc nào cũng thể hiện bằng giọng nói lớn, mà đôi khi, sự dịu dàng và ấm áp mới là sức mạnh lớn nhất. Em cảm thấy may mắn khi có một người hiệu trưởng tuyệt vời như cô Lan.