Ngày Đi Học Đầu Tiên
Hồi ấy, tôi mới bắt đầu đi học. Đó là một ngày nắng sáng, với không khí tràn đầy hào hứng. Mẹ tôi đã thức dậy sớm để chuẩn bị những gì cần thiết cho ngày đầu tiên. Cái nỗi lo trong lòng mẹ, cái háo hức trong lòng tôi, chúng đều bùng cháy trong cái bình minh vừa mới ló dạng. Khi tôi mặc lên người những bộ đồng phục mới, mẹ tôi không thể không nhăn mặt. "Con ạ, hãy nhớ rằng học là con đường dài, không phải là điểm đến cuối cùng." Câu nói ấy như một lời nhắc nhở cho tôi rằng, dù ngày hôm nay tôi sẽ bước vào một môi trường mới, nhưng cuộc đời vẫn còn nhiều điều để học hỏi. Tôi bước ra khỏi nhà, và mẹ tôi đưa tôi đến trường bằng chiếc xe đạp cũ. Qua con đường dài, tôi cảm nhận được từng cơn gió se lạnh, từng bước chân vang lên tiếng nói của mình. Khi tôi đến trường, tôi được chào đón bởi những khuôn mặt xa lạ, nhưng cũng không kém phần thân thiện. Ngày đầu tiên đi học của tôi không chỉ đơn thuần là một ngày học tập, mà còn là một ngày tôi gặp gỡ và làm quen với những người bạn mới. Chúng tôi cùng nhau chia sẻ những câu chuyện, những ước mơ và cả những nỗi buồn. Và từ đó, tôi đã hiểu rằng, học không chỉ là việc ngồi trong lớp mà còn là cách chúng ta giao lưu và học hỏi từ nhau. Kết thúc một ngày học đầu tiên, tôi cảm thấy rất hạnh phúc và tự hào. Tôi đã vượt qua được ngày đầu tiên và bước vào một hành trình dài đầy thách thức. Và tôi biết rằng, với sự cố gắng và kiên trì, tôi sẽ đạt được những thành công trong tương lai.