Kỷ niệm đau đớn từ tuổi thơ
Khi tôi còn nhỏ, có một kỷ niệm đau đớn từ tuổi thơ mà tôi không thể quên. Đó là lần bị bà nội đánh đòn vào mông trần chỉ vì tôi không nhường nhịn em nhỏ. Tôi muốn kể chi tiết về khoảnh khắc đó, từ lúc tôi nằm sấp trên giường, kéo quần xuống khỏi mông, cho đến khi bị đánh đòn trước mặt em nhỏ. Khi tôi nằm sấp trên giường, tôi cảm thấy vô cùng sợ hãi. Bà đến gần tôi và bắt đầu kéo quần ngoài và quần trong của tôi xuống đến khoảng ngang đầu gối. Cảm giác xấu hổ tràn ngập tôi khi mọi ánh mắt đều nhìn về phía mình. Tôi biết rằng sự xấu hổ này chỉ là khởi đầu cho một trải nghiệm đau đớn. Bà lấy chiếc roi mây từ trong góc tủ và giơ tay lên cao. Tôi nhìn thấy cán roi mây với những sợi dây thừng bện chặt. Bà quất xuống thật mạnh vào mông trần của tôi. Tôi cảm nhận được cảm giác đau đớn lan tỏa khắp cơ thể, nhưng tôi không dám phản kháng. Tôi biết rằng việc phản kháng chỉ làm tình hình trở nên tồi tệ hơn. Sau khi bị đánh đòn, bà bắt tôi quỳ gối và úp mặt vào tường. Tôi cảm thấy như bị kẹt trong một vòng xoáy của sự đau đớn và sợ hãi. Tôi không thể tin rằng một người thân yêu như bà lại có thể đối xử với tôi như vậy. Kỷ niệm đau đớn từ tuổi thơ này đã để lại dấu ấn sâu sắc trong tâm trí tôi. Nó đã giúp tôi nhận ra rằng sự nhường nhịn và tôn trọng là những giá trị quan trọng trong cuộc sống. Từ đó, tôi đã học cách đối xử với người khác một cách tôn trọng và không bạo lực. Dù kỷ niệm này đau đớn, nhưng nó đã giúp tôi trưởng thành và hiểu rõ hơn về bản thân. Tôi hy vọng rằng mọi người cũng có thể học từ những trải nghiệm của mình và trở thành những người tốt hơn trong cuộc sống.