Là ai cho ngày nhớ đêm mong
Là ai gieo vào lòng những cơn gió se lạnh, để sớm mai thức dậy, ta thấy lòng mình chênh vênh giữa mênh mông đất trời? Là ai khẽ khàng lướt qua, để lại trong tim những nốt nhạc trầm bổng, lúc du dương, khi da diết, khiến ta chẳng thể nào quên? Là ai cho ngày nhớ đêm mong, để rồi chợt nhận ra, mình đã đánh rơi trái tim ở một nơi nào rất xa? <br/ > <br/ >#### Dấu Ấn Của Yêu Thương <br/ > <br/ >Có một người, dù chỉ thoáng qua trong đời, cũng đủ để lại trong ta những dấu ấn chẳng thể phai mờ. Người ấy như cơn mưa rào bất chợt, tưới mát tâm hồn ta sau những ngày dài khô cằn, để rồi lại lặng lẽ rời đi, để lại trong ta nỗi nhớ khôn nguôi. Ta nhớ nụ cười tỏa nắng, nhớ ánh mắt dịu dàng, nhớ từng lời nói, cử chỉ, dù là nhỏ bé nhất. <br/ > <br/ >#### Hành Trình Đi Tìm Lại Chính Mình <br/ > <br/ >Ngày nhớ đêm mong, ta bắt đầu hành trình đi tìm lại những mảnh ghép đã đánh rơi. Ta tìm kiếm trong những góc khuất của ký ức, trong những bản tình ca du dương, trong những dòng thơ đầy xúc cảm. Ta mong tìm thấy một điều gì đó, một chút gì đó gợi nhắc về người, để vơi đi nỗi nhớ nhung da diết. <br/ > <br/ >#### Sức Mạnh Của Nỗi Nhớ <br/ > <br/ >Nỗi nhớ như một cơn sóng ngầm, lúc êm đềm, khi dữ dội, cuộn trào trong lòng ta. Có lúc, ta muốn gạt phăng tất cả, để lòng mình được thanh thản. Nhưng rồi ta nhận ra, chính nỗi nhớ ấy đã tiếp thêm cho ta sức mạnh để sống, để yêu thương, để hy vọng. <br/ > <br/ >#### Lời Hứa Của Gió <br/ > <br/ >Gió mang theo lời thì thầm của biển, gửi gắm nỗi lòng của ta đến người phương xa. Dù chẳng biết người có hay, có nhớ, nhưng trong sâu thẳm trái tim, ta vẫn luôn giữ vững niềm tin, một ngày nào đó, ta sẽ gặp lại người, ở một nơi không xa. <br/ > <br/ >Là ai cho ngày nhớ đêm mong, là ai gieo vào lòng những cung bậc cảm xúc? Có lẽ, chính là tình yêu, là nỗi nhớ da diết đã vẽ nên bức tranh muôn màu của cuộc sống. Và dù cho có đi đến đâu, ta vẫn sẽ mãi trân trọng những kỷ niệm đẹp, những cảm xúc chân thành mà người đã dành tặng. <br/ >