Sai lầm của tôi khi còn nhỏ
Khi tôi còn nhỏ, tôi đã phạm một sai lầm lớn mà tôi không thể quên được. Đó là lúc tôi đã lấy trộm một viên kẹo từ cửa hàng gần nhà. Tôi không thể tin rằng mình đã làm điều đó, nhưng sự tò mò và ham muốn sở hữu một viên kẹo đã khiến tôi mất kiểm soát. Tất cả bắt đầu vào một buổi chiều hè nóng nực. Tôi và những người bạn cùng trang lứa của mình đang chơi trò chơi ngoài trời. Chúng tôi đang chơi rất vui vẻ, nhưng bỗng nhiên, một viên kẹo lấp lánh trong cửa hàng gần đó đã thu hút sự chú ý của tôi. Tôi không thể rời mắt khỏi nó và trong đầu tôi, tôi chỉ muốn có được nó. Mặc dù tôi biết rằng lấy trộm là sai, nhưng sự cám dỗ đã vượt quá khả năng kiểm soát của tôi. Tôi đã nhanh chóng tiến vào cửa hàng và lấy trộm viên kẹo mà không ai để ý. Tôi cảm thấy hạnh phúc và thỏa mãn khi nắm giữ viên kẹo trong tay. Tuy nhiên, niềm vui chỉ kéo dài trong một thời gian ngắn. Khi tôi trở về nhà và mở gói kẹo, tôi bị ám ảnh bởi cảm giác tội lỗi. Tôi nhận ra rằng tôi đã làm điều sai và không thể chấp nhận được. Tôi cảm thấy xấu hổ và hối hận vì đã phạm phải một hành động không đúng. Sau đó, tôi quyết định trở lại cửa hàng và xin lỗi chủ cửa hàng vì hành vi của mình. Tôi đã trình bày sự lỗi lầm của mình và xin lỗi chân thành. Chủ cửa hàng đã nhìn thấy sự thành tâm của tôi và tha thứ cho tôi. Từ đó, tôi đã học được một bài học quý giá về trung thực và đạo đức. Sai lầm của tôi khi còn nhỏ đã để lại một dấu ấn sâu sắc trong tâm trí tôi. Từ đó, tôi đã học được rằng không có gì quan trọng hơn việc sống một cuộc sống trung thực và đúng đắn. Tôi đã học được rằng việc làm đúng và trung thực là cách duy nhất để xây dựng một cuộc sống đáng sống và tạo dựng mối quan hệ tốt với mọi người xung quanh. Sai lầm của tôi đã trở thành một bài học quý giá và đã giúp tôi trưởng thành và trở nên đáng tin cậy hơn. Từ đó, tôi luôn luôn tuân thủ các nguyên tắc đạo đức và trung thực trong mọi hành động của mình.