Hẹn ước từ hư vô

3
(326 votes)

Hạnh phúc le lói trong ánh mắt em, nụ cười rạng rỡ như ngàn đóa hoa xuân bung nở. Anh đã từng nghĩ, nụ cười ấy sẽ mãi là dành cho anh, là minh chứng cho lời hẹn ước thuở ban đầu. Nhưng đời người như một dòng sông, có những khúc quanh bất ngờ, và tình yêu của chúng ta cũng vậy, lạc mất nhau giữa dòng đời xuôi ngược. <br/ > <br/ >#### Gió đổi chiều <br/ > <br/ >Em còn nhớ không, ngày ấy chúng ta chỉ là những đứa trẻ ngây ngô, tay trong tay dạo bước trên con đường làng đầy nắng. Lời hẹn ước năm nào cũng giản đơn như chính tâm hồn non nớt của đôi ta: "Lớn lên, chúng mình sẽ cưới nhau nhé!". Lời hứa ấy như một nốt nhạc trong trẻo, theo ta suốt những năm tháng thanh xuân tươi đẹp. <br/ > <br/ >Thời gian trôi đi, chúng ta lớn lên, tình yêu ấy cũng lớn dần theo năm tháng. Anh vẫn nhớ như in ánh mắt em long lanh niềm vui mỗi khi anh bất ngờ xuất hiện, vẫn nhớ vị ngọt ngào của nụ hôn đầu dưới tán cây phượng đỏ rực. Tưởng chừng như hạnh phúc đã ở trong tầm tay, chỉ cần ta cùng nhau cố gắng. <br/ > <br/ >#### Bóng mây đen <br/ > <br/ >Cuộc sống vốn dĩ không phải lúc nào cũng màu hồng. Anh phải rời xa em, rời xa mảnh đất nơi lưu giữ biết bao kỷ niệm đẹp để theo đuổi ước mơ của mình. Khoảng cách địa lý khiến ta dần xa cách, những cuộc gọi thưa dần, những tin nhắn cũng chỉ còn là những dòng chào hỏi xã giao. <br/ > <br/ >Anh biết, em đã cố gắng rất nhiều để níu giữ tình yêu này. Nhưng khoảng cách, sự khác biệt về môi trường sống, về suy nghĩ đã tạo nên một khoảng trống vô hình giữa đôi ta. Lời hứa năm xưa giờ đây như một nốt trầm xao xuyến, vang lên giữa khoảng không mênh mông, lạnh lẽo. <br/ > <br/ >#### Nỗi đau từ hư vô <br/ > <br/ >Rồi một ngày, em nói lời chia tay. Giọng em nhẹ nhàng nhưng đầy dứt khoát, như thể đã chuẩn bị từ rất lâu. Anh chẳng thể thốt nên lời, chỉ biết im lặng gật đầu, để mặc giọt nước mắt lăn dài trên mi. <br/ > <br/ >Hẹn ước năm xưa giờ đây đã trở thành hư vô. Anh như kẻ lạc lối giữa sa mạc mênh mông, khát khao một giọt nước mát lành để xoa dịu cơn khát cháy bỏng trong tim. Nhưng tất cả chỉ là ảo ảnh, chỉ còn lại nỗi đau âm ỉ, day dứt. <br/ > <br/ >Anh vẫn giữ chiếc khăn tay em tặng, như một cách để giữ lại chút gì đó của quá khứ. Dù biết rằng, thời gian không thể quay ngược, và lời hứa năm xưa cũng chỉ là một giấc mơ đẹp đã tan vỡ. <br/ >