Những Emotion Chứa Trong "Xe Không Kính" ##

4
(189 votes)

Khi tôi đọc bài thơ "Xe Không Kính" lần đầu tiên, tôi không chỉ bị cuốn vào từng dòng thơ mà còn bị đập vào những cảm xúc sâu lắng mà tác giả muốn gửi gắm. Bài thơ không chỉ là một bức tranh về cuộc sống mà còn là một bức tranh về tâm hồn con người. Bài thơ bắt đầu với hình ảnh của một chiếc xe cũ kỹ, không còn lấp lánh như trước. Nó không còn được yêu thương và bảo vệ như những ngày xưa. Tuy nhiên, chiếc xe vẫn còn đó, với những vết xước và nứt nẻ, nhưng vẫn kiên trì bước đi. Chiếc xe không kính, không thể nhìn thấy những điều xung quanh, nhưng nó vẫn biết cách cảm nhận và hiểu biết về cuộc sống. Tôi cảm thấy sự gắn bó và tình cảm sâu sắc mà tác giả dành cho chiếc xe. Chiếc xe không chỉ là một phương tiện di chuyển mà còn là một người bạn đồng hành, một người bạn luôn ở bên cạnh trong những khoảnh khắc vui vẻ và buồn bã. Chiếc xe đã chứng kiến ​​nhiều điều, nhiều điều mà con người không thể nhìn thấy hoặc hiểu biết. Bài thơ cũng nhắc đến sự cô đơn và lạc lõng của chiếc xe. Chiếc xe không có ai để nói chuyện, không có ai để chia sẻ cảm xúc. Tuy nhiên, tôi cảm thấy sự mạnh mẽ và kiên định của chiếc xe. Chiếc xe không cần ai để đồng cảm hoặc ủng hộ. Nó tiếp tục bước đi, tiếp tục sống, dù trong sự cô đơn và lạc lõng. Cuối cùng, bài thơ kết thúc với hình ảnh của chiếc xe vẫn đang tiếp tục bước đi, dù trong sự mờ ảo và không gian vô tận. Tôi cảm thấy sự lạc quan vọng mà tác giả muốn gửi gắm. Chiếc xe không kính, nhưng nó vẫn biết cách sống và cảm nhận cuộc sống. Bài thơ "Xe Không Kính" đã làm cho tôi cảm thấy sự gắn bó và tình cảm sâu sắc với chiếc xe. Nó đã làm cho tôi nhận ra rằng cuộc sống cũng giống như chiếc xe này. Cuộc sống có thể mờ ảo và không gian vô tận, nhưng nó vẫn tiếp tục bước đi, vẫn tiếp tục sống. Và như chiếc xe, chúng ta cũng cần kiên định và mạnh mẽ để vượt qua những khó khăn và thách thức trong cuộc sống.