Ký ức tuổi thơ: Lần đầu tiên lạc đường

3
(277 votes)

Nhớ lại những ngày thơ bé, tôi không thể quên được lần đầu tiên mình lạc đường. Đó là một trải nghiệm đáng nhớ, một bài học quý giá mà tôi đã học được từ cuộc sống.

Ký ức về ngày hè ấm áp

Ngày hè ấm áp, tôi và gia đình tôi đã quyết định đi dạo trong công viên gần nhà. Tôi, một cậu bé 7 tuổi, đầy tò mò và năng động, đã quyết định khám phá công viên mà không cần sự giám sát của bố mẹ. Tôi đã chạy đi một mình, hào hứng với mọi thứ xung quanh.

Lạc đường trong công viên

Tôi đã chạy đi một mình, không để ý đến việc mình đang đi đâu. Tôi đã chạy qua những khu vườn hoa, qua những con đường nhỏ, qua những khu vui chơi. Rồi tôi nhận ra rằng, tôi đã lạc đường. Tôi không thể nhìn thấy bố mẹ tôi, không thể nhìn thấy những người quen. Tôi đã hoảng loạn, không biết phải làm gì.

Cảm giác khi lạc đường

Cảm giác lạc đường là một cảm giác khó tả. Tôi cảm thấy lo lắng, sợ hãi. Tôi không biết phải làm gì, nên đi đâu. Tôi cảm thấy mình như một mảnh ghép không thể tìm thấy chỗ phù hợp trong bức tranh lớn.

Bài học từ trải nghiệm lạc đường

Cuối cùng, tôi đã được một người đàn ông tốt bụng giúp đỡ. Ông ấy đã dẫn tôi về với gia đình. Từ trải nghiệm đó, tôi đã học được rằng, không nên đi một mình khi không biết đường. Tôi cũng đã học được cách giữ bình tĩnh khi gặp phải tình huống khó khăn.

Trở về nhà sau chuyến đi đó, tôi đã cảm thấy mình trưởng thành hơn. Tôi đã học được cách tự lập, cách đối mặt với khó khăn. Và tôi cũng đã học được rằng, dù có lạc đường, chỉ cần bình tĩnh, tôi sẽ tìm được đường về nhà.