Lời kể của một chiến sĩ về ngày giặc tan đi
Khi giặc tan đi, lính trở về - một sự việc đã ghi dấu một trang sử hào hùng trong lòng mỗi chiến sĩ. Tôi, một trong những người may mắn trở về, muốn kể lại những khoảnh khắc ấy qua lời của mình. Thời điểm đó, chúng tôi đang ở trên chiến trường, nơi mà mỗi ngày đều là cuộc đấu tranh giữa sinh và tử. Những tiếng súng vang lên không ngừng, khiến chúng tôi phải luôn cảnh giác và sẵn sàng đối mặt với bất kỳ tình huống nào. Tuy nhiên, ngày đó, tiếng súng dần dần tạnh đi, và chúng tôi cảm nhận được một sự yên bình mà lâu ngày chúng tôi mới có cơ hội cảm nhận. Khi giặc tan đi, chúng tôi trở về - trở về với đồng đội, trở về với quê hương, và trở về với những người thân yêu. Mỗi bước chân chúng tôi mang theo bao nhiêu niềm vui, bao nhiêu hạnh phúc mà chúng tôi đã phải bỏ lại phía sau. Những kỷ niệm về những ngày tháng trên chiến trường, những đồng bào đã hy sinh, những người lính đã mất, tất cả đều hiện hữu trong tâm trí chúng tôi. Ngày trở về, chúng tôi được chào đón bởi những người dân xóm phố, họ đón chúng tôi với những nụ cười rạng rỡ và những lời chúc tốt đẹp. Dù mệt mỏi nhưng lòng chúng tôi tràn đầy niềm vui và hạnh phúc. Chúng tôi đã hoàn thành nhiệm vụ, chúng tôi đã giữ gìn được tổ quốc. Kết thúc bài viết: Những kỷ niệm về ngày giặc tan đi, ngày chúng tôi trở về, vẫn còn đọng trong tâm trí tôi. Đó là một ngày không thể quên, một ngày ghi dấu một trang sử hào hùng trong cuộc đời tôi.