Vẻ đẹp người phụ nữ tảo tần trong bài thơ "Thương vợ" của Trần Tế Xương
Bài thơ "Thương vợ" của Trần Tế Xương không chỉ là lời thơ mà còn là bức tranh chân thực về người phụ nữ Việt Nam thời xưa. Qua ngòi bút tài hoa, hình ảnh bà Tú hiện lên không chỉ là người vợ tảo tần, đảm đang mà còn là người phụ nữ giàu đức hi sinh, nghị lực phi thường. "Quanh năm buôn bán ở mom sông," bốn chữ thơ đã vẽ nên hình ảnh bà Tú cần mẫn, chịu thương chịu khó, ngày ngày vất vả kiếm sống để nuôi gia đình. Công việc buôn bán ở "mom sông" – nơi vất vả, nắng mưa thất thường – càng tô đậm thêm sự gian khổ mà bà phải gánh chịu. Hình ảnh "lặn lội thân cò khi quãng vắng, eo sèo mặt nước buổi đò đông" thể hiện sự vất vả, nhọc nhằn của bà Tú trong cuộc sống mưu sinh. Đó không chỉ là sự vất vả về thể xác mà còn là sự lo toan, vất vả về tinh thần. Tuy nhiên, giữa những khó khăn ấy, bà Tú vẫn giữ được sự lạc quan, nghị lực. "Một duyên hai nợ, âu đành phận, năm nắng mười mưa, dám quản công" thể hiện sự cam chịu, chấp nhận số phận nhưng cũng là sự mạnh mẽ, kiên cường của người phụ nữ. Bà không than vãn, không oán trách mà âm thầm chịu đựng, gánh vác mọi việc trong gia đình. Dù chồng có phần hờ hững ("Cha mẹ thói đời ăn ở bạc: Có chồng hờ hững cũng như không!") bà vẫn một lòng một dạ, hết lòng vì chồng con. Vẻ đẹp của bà Tú không phải là vẻ đẹp lộng lẫy, kiêu sa mà là vẻ đẹp của sự tảo tần, đảm đang, của lòng hi sinh, của nghị lực phi thường. Đó là vẻ đẹp giản dị, bình thường nhưng lại vô cùng cao quý, đáng trân trọng. Qua bài thơ, ta càng thêm yêu thương và ngưỡng mộ người phụ nữ Việt Nam với đức tính cần cù, chịu khó và lòng vị tha cao cả. Hình ảnh bà Tú sẽ mãi là biểu tượng cho vẻ đẹp truyền thống của người phụ nữ Việt Nam.