** So sánh hình ảnh người lính trong hai đoạn thơ **
** Hai đoạn thơ đều khắc họa hình ảnh người lính, nhưng ở hai hoàn cảnh và với những trọng tâm khác nhau. Đoạn thơ thứ nhất tập trung vào sự gian khổ, hi sinh của người lính trong bão tố. Hình ảnh "cởi áo ra che pháo", "ngã nhoài trong gió bão", "bám đất trườn đi" cho thấy sự vất vả, kiên cường đến tuyệt vời của họ trước thiên nhiên khắc nghiệt. Sự lặp lại động từ "ngã nhoài" nhấn mạnh sức mạnh tàn phá của bão và sự bền bỉ, không khuất phục của người lính. Lợi, một người lính cụ thể, trở thành đại diện cho tinh thần ấy. Đoạn thơ thứ hai lại tập trung vào sự ấm áp, tình cảm được gửi gắm đến người lính nơi đảo xa. Hình ảnh "cánh chim biển nhỏ nhoi" mang ý nghĩa biểu tượng sâu sắc, tượng trưng cho tình yêu thương, sự quan tâm của đất liền gửi đến những người lính đang canh giữ biển trời Tổ quốc. "Hơi ấm quê nhà", "đất liền vượt phong ba bão tố" không chỉ là hình ảnh cụ thể mà còn là biểu tượng cho sự gắn kết, tình cảm thiêng liêng giữa hậu phương và tiền tuyến. Sự khác biệt giữa hai đoạn thơ nằm ở góc nhìn: đoạn một tập trung vào gian khổ, thử thách mà người lính phải đối mặt, còn đoạn hai tập trung vào sự động viên, khích lệ, tình cảm mà đất nước dành cho họ. Tuy nhiên, cả hai đoạn thơ đều ca ngợi lòng dũng cảm, sự kiên trung và tinh thần trách nhiệm cao cả của người lính, góp phần tô đậm vẻ đẹp của con người Việt Nam trong sự nghiệp bảo vệ Tổ quốc. Cả hai đều gợi lên một cảm xúc xúc động, tự hào về những người lính thầm lặng, anh dũng. Sự đối lập giữa gian khổ và tình cảm ấm áp càng làm nổi bật hơn vẻ đẹp tâm hồn của người lính.