Phân tích vẻ đẹp của bài thơ "Thề non nước" của Tản Đà

4
(183 votes)

Bài thơ "Thề non nước" của Tản Đà là một tác phẩm văn chương nổi tiếng trong văn học Việt Nam. Bài thơ này không chỉ mang đến cho người đọc những cảm xúc sâu sắc mà còn thể hiện một vẻ đẹp đặc biệt của non nước và tình yêu quê hương. Đầu tiên, bài thơ "Thề non nước" thể hiện sự tương quan mật thiết giữa non và nước. Tản Đà đã sử dụng những từ ngữ tinh tế để miêu tả sự gắn kết này, như "Nước đi đi mãi không về cùng non" và "Non thời nhớ nước, nước mà quên non". Điều này cho thấy sự không thể tách rời giữa non và nước, và tình yêu quê hương không thể thiếu bất kỳ một phần nào trong đó. Thứ hai, bài thơ còn thể hiện vẻ đẹp của non nước qua việc miêu tả cảnh quan thiên nhiên. Tản Đà đã sử dụng những hình ảnh tươi đẹp như "Non cao những ngóng cùng trông", "Tóc mây một mái đã đầy tuyết sương" và "Giời tây chiếu bóng tà dương" để tạo nên một bức tranh hùng vĩ và lãng mạn về non nước. Những hình ảnh này không chỉ làm cho người đọc cảm nhận được vẻ đẹp của quê hương mà còn thể hiện sự tình cảm và tâm hồn của người viết. Cuối cùng, bài thơ "Thề non nước" còn thể hiện sự gắn kết và tình yêu của người dân với quê hương. Tản Đà đã sử dụng những từ ngữ như "Nước non hội ngộ còn luôn" và "Bảo cho non chớ có buồn làm chi" để thể hiện sự quan tâm và trách nhiệm của mỗi người đối với quê hương. Bài thơ này khuyến khích mọi người hãy yêu quý và bảo vệ non nước, và nhắc nhở rằng tình yêu quê hương là điều không thể thiếu trong cuộc sống. Tóm lại, bài thơ "Thề non nước" của Tản Đà mang đến cho người đọc một vẻ đẹp đặc biệt của non nước và tình yêu quê hương. Từ việc thể hiện sự tương quan mật thiết giữa non và nước, đến việc miêu tả cảnh quan thiên nhiên và thể hiện tình yêu và trách nhiệm của người dân đối với quê hương, bài thơ này đã tạo nên một tác phẩm văn chương đầy ý nghĩa và sâu sắc.