So sánh hình thức nghệ thuật trong "Chí Phèo" và "Vợ Nhặt" ##
Hai tác phẩm "Chí Phèo" và "Vợ Nhặt" của nhà văn Nam Cao đều là những tác phẩm tiêu biểu cho văn học hiện thực phê phán, phản ánh hiện thực xã hội Việt Nam trong những năm 1930-1940. Tuy nhiên, hai tác phẩm lại có những điểm khác biệt về hình thức nghệ thuật, thể hiện qua cách xây dựng, cốt truyện, sự kiện, nhân vật, điểm nhìn kết hợp với lời của người kể chuyện với lời của nhân vật. Về cách xây dựng: * "Chí Phèo" sử dụng lối viết hiện thực, tập trung vào miêu tả đời sống của người nông dân nghèo khổ, bị bần cùng hóa, mất hết nhân tính. Tác phẩm sử dụng nhiều chi tiết tả thực, ngôn ngữ thô tục, khắc họa chân dung nhân vật Chí Phèo một cách chân thực, phơi bày sự tàn bạo, bất công của xã hội. * "Vợ Nhặt" lại sử dụng lối viết lãng mạn, tập trung vào miêu tả tâm lý nhân vật, đặc biệt là tâm lý của nhân vật Tràng. Tác phẩm sử dụng nhiều hình ảnh ẩn dụ, ngôn ngữ giàu tính biểu cảm, khắc họa tâm trạng của nhân vật Tràng trong hoàn cảnh đói khổ, bế tắc, đồng thời thể hiện niềm tin vào sức sống mãnh liệt của con người. Về cốt truyện: * "Chí Phèo" có cốt truyện đơn giản, xoay quanh cuộc đời bi kịch của Chí Phèo, từ một người nông dân lương thiện bị đẩy vào con đường lưu manh, cuối cùng phải trả giá bằng chính mạng sống của mình. * "Vợ Nhặt" có cốt truyện nhẹ nhàng, xoay quanh cuộc sống của nhân vật Tràng trong hoàn cảnh đói khổ, bế tắc, nhưng lại tìm thấy niềm vui, hy vọng trong cuộc sống khi "nhặt" được một người vợ. Về sự kiện: * "Chí Phèo" tập trung vào những sự kiện mang tính bi kịch, như việc Chí Phèo bị đẩy vào con đường lưu manh, giết người, cuối cùng bị giết chết. * "Vợ Nhặt" tập trung vào những sự kiện mang tính lãng mạn, như việc Tràng "nhặt" được vợ, cuộc sống của hai người trong hoàn cảnh đói khổ, nhưng lại tràn đầy niềm vui, hy vọng. Về nhân vật: * "Chí Phèo" tập trung vào khắc họa nhân vật Chí Phèo, một người nông dân bị tha hóa, mất hết nhân tính, trở thành một con quỷ dữ. * "Vợ Nhặt" tập trung vào khắc họa nhân vật Tràng, một người nông dân nghèo khổ, bế tắc, nhưng lại ẩn chứa một tâm hồn lương thiện, một sức sống mãnh liệt. Về điểm nhìn: * "Chí Phèo" sử dụng điểm nhìn của người kể chuyện thứ ba, giúp cho tác phẩm có tính khách quan, chân thực. * "Vợ Nhặt" sử dụng điểm nhìn của người kể chuyện thứ nhất, giúp cho tác phẩm có tính chủ quan, thể hiện rõ tâm trạng, suy nghĩ của nhân vật Tràng. Về lời của người kể chuyện với lời của nhân vật: * "Chí Phèo" sử dụng lời của người kể chuyện để miêu tả, bình luận về nhân vật, sự kiện, đồng thời sử dụng lời của nhân vật để thể hiện tâm trạng, suy nghĩ của nhân vật. * "Vợ Nhặt" sử dụng lời của người kể chuyện để miêu tả, bình luận về nhân vật, sự kiện, đồng thời sử dụng lời của nhân vật để thể hiện tâm trạng, suy nghĩ của nhân vật, nhưng lời của nhân vật được sử dụng nhiều hơn, giúp cho tác phẩm có tính chân thực, sinh động. Kết luận: Hai tác phẩm "Chí Phèo" và "Vợ Nhặt" của Nam Cao đều là những tác phẩm xuất sắc, thể hiện tài năng của nhà văn trong việc sử dụng ngôn ngữ, xây dựng nhân vật, tạo dựng tình huống, thể hiện chủ đề. Tuy nhiên, hai tác phẩm lại có những điểm khác biệt về hình thức nghệ thuật, thể hiện qua cách xây dựng, cốt truyện, sự kiện, nhân vật, điểm nhìn kết hợp với lời của người kể chuyện với lời của nhân vật. Những điểm khác biệt này đã góp phần tạo nên sự đa dạng, phong phú cho văn học hiện thực phê phán Việt Nam.