Phong trào Đấu Tranh Chống Chủ Nghĩa Thực Dân ở Đông Nam Á
Phong trào đấu tranh chống chủ nghĩa thực dân ở Đông Nam Á cuối thế kỷ XIX - đầu thế kỷ XX là một giai đoạn quan trọng trong lịch sử đấu tranh giành độc lập của các nước Đông Nam Á. Trong giai đoạn này, các nước Đông Nam Á đã trải qua nhiều cuộc đấu tranh quyết liệt chống lại sự thống trị của các quốc gia thực dân. Một trong những cuộc đấu tranh nổi bật là cuộc khởi nghĩa Boxer ở Việt Nam (1899-1907). Cuộc khởi nghĩa này được lãnh đạo bởi các lực lượng dân tộc yêu nước và đã gây ra sự kháng cự mạnh mẽ chống lại sự xâm lược của thực dân Pháp. Cuộc khởi nghĩa Boxer đã trở thành biểu tượng của sự đoàn kết và quyết tâm đấu tranh giành độc lập của nhân dân Việt Nam. Ngoài ra, các nước Đông Nam Á khác như Indonesia, Philippines, Malaysia cũng đã trải qua các cuộc đấu tranh chống lại sự thống trị của thực dân. Các cuộc đấu tranh này đã tạo nên một phong trào đấu tranh chống chủ nghĩa thực dân mạnh mẽ và quyết liệt ở Đông Nam Á. Nhận xét chung, phong trào đấu tranh chống chủ nghĩa thực dân ở Đông Nam Á cuối thế kỷ XIX - đầu thế kỷ XX đã thể hiện sự đoàn kết và quyết tâm của các nước Đông Nam Á trong việc giành độc lập và tự do. Cuộc đấu tranh này đã tạo nên một truyền thống đấu tranh yêu nước và bảo vệ tổ quốc, đóng góp vào sự phát triển và trưởng thành của các nước Đông Nam Á hiện nay.