Những nỗi đau khôn nguôi của chiến tranh
Câu chuyện đã cho thấy những tổn thất, những mất mát mà chiến tranh gây ra cho con người. Những cuộc gặp gỡ ngắn ngủi, những lời hứa không thể thực hiện, những người thân yêu ra đi mãi mãi – tất cả đều là những nỗi đau khôn nguôi của những ai sống sót sau chiến tranh. Trong câu chuyện, "tôi" và Giang chỉ có những khoảnh khắc ngắn ngủi bên nhau. Khi Giang mời "tôi" về thăm đơn vị vào dịp Tết, "tôi" chỉ biết thở dài trầm ngâm, không thể nói ra những gì mình muốn. Khi chia tay, "tôi" nhìn bóng dáng Giang khuất dần trong màn đêm, biết rằng đây có thể là lần cuối họ gặp nhau. Sự chia cách và bất định của chiến tranh đã khiến họ không thể gặp lại nhau. Sau đó, "tôi" lại gặp lại cha của Giang, người đang là tham mưu trưởng của chiến dịch mà "tôi" tham gia. Ông vô cùng vui mừng khi gặp lại người bạn của con gái ông, và hứa sẽ mang tới cho "tôi" một bức ảnh của Giang. Tuy nhiên, cuộc chiến khốc liệt đã cướp đi sinh mạng của ông, khiến Giang mất đi người cha, người dựa dẫm duy nhất. Nỗi đau mất mát này chắc chắn không thể diễn tả bằng lời. Những mất mát, chia cách và nỗi đau khôn nguôi như vậy là những hậu quả không thể tránh khỏi của chiến tranh. Những người sống sót phải gánh chịu những tổn thương tinh thần sâu sắc, mà có lẽ suốt đời họ không thể lành lại được.