Nghệ thuật kể chuyện tài tình của Nam Cao trong đoạn trích "Một bữa no" ##

4
(231 votes)

Đoạn trích "Một bữa no" trong tác phẩm "Chí Phèo" của nhà văn Nam Cao là một minh chứng rõ nét cho tài năng kể chuyện bậc thầy của ông. Bằng việc sử dụng ngôn ngữ giản dị, mộc mạc nhưng đầy sức gợi, Nam Cao đã khắc họa chân thực cuộc sống cơ cực, bế tắc của người nông dân nghèo trong xã hội phong kiến. Thứ nhất, Nam Cao sử dụng nghệ thuật kể chuyện theo dòng hồi tưởng, đưa người đọc ngược dòng thời gian để hiểu rõ hơn về hoàn cảnh bi thương của Chí Phèo. Qua lời kể của Chí Phèo, ta thấy được sự khốn khổ, bế tắc của một con người bị đẩy vào đường cùng, phải bán rẻ lương tâm để đổi lấy miếng cơm manh áo. Câu chuyện về việc Chí Phèo bị Bá Kiến lừa gạt, bị đẩy vào tù, rồi trở về làng với tâm hồn đầy căm phẫn, được kể một cách chân thực, sống động, khiến người đọc không khỏi xót xa, đồng cảm. Thứ hai, Nam Cao sử dụng nghệ thuật miêu tả tâm lý nhân vật một cách tinh tế, sắc sảo. Qua những lời thoại, hành động của Chí Phèo, ta thấy được sự giằng xé nội tâm của một con người đang bị dằn vặt bởi lương tâm. Chí Phèo vừa muốn thoát khỏi cuộc sống bế tắc, vừa sợ hãi, lo lắng trước những hậu quả mà hành động của mình gây ra. Cảnh Chí Phèo say rượu, chửi bới, đánh đập người khác, nhưng lại tỏ ra ân hận, day dứt sau khi tỉnh rượu, là minh chứng rõ nét cho sự giằng xé nội tâm của nhân vật. Thứ ba, Nam Cao sử dụng nghệ thuật đối thoại một cách tài tình, tạo nên những cuộc đối thoại đầy kịch tính, hấp dẫn. Cuộc đối thoại giữa Chí Phèo và Thị Nở, giữa Chí Phèo và Bá Kiến, là những cuộc đối thoại đầy ẩn ý, phản ánh sâu sắc bản chất của xã hội phong kiến bất công, tàn bạo. Cuối cùng, Nam Cao sử dụng nghệ thuật xây dựng tình huống truyện một cách độc đáo, tạo nên những nút thắt, mở nút đầy bất ngờ. Cảnh Chí Phèo bị Bá Kiến lừa gạt, cảnh Chí Phèo giết người, cảnh Chí Phèo bị bắt, là những tình huống truyện đầy kịch tính, khiến người đọc không khỏi hồi hộp, lo lắng. Tóm lại, nghệ thuật kể chuyện của Nam Cao trong đoạn trích "Một bữa no" là một sự kết hợp hài hòa giữa ngôn ngữ giản dị, mộc mạc, nghệ thuật miêu tả tâm lý nhân vật tinh tế, nghệ thuật đối thoại tài tình và nghệ thuật xây dựng tình huống truyện độc đáo. Qua đó, Nam Cao đã khắc họa chân thực cuộc sống cơ cực, bế tắc của người nông dân nghèo trong xã hội phong kiến, đồng thời thể hiện sự đồng cảm, xót xa trước số phận bi thương của họ.