Những số phận trong Kiều ở Lầu Ngưng Bích
Đoạn trích "Kiều ở lầu Ngưng Bích" khắc họa rõ nét số phận bi kịch của Thúy Kiều và những nhân vật xung quanh. Kiều, nhân vật trung tâm, hiện lên với vẻ đẹp tuyệt thế giai nhân nhưng lại chịu cảnh lưu lạc, mất mát, cô đơn giữa chốn xa lạ. Nỗi nhớ nhà, nhớ người thân da diết, sự hối hận về quá khứ và bất lực trước hiện tại được thể hiện qua tâm trạng buồn bã, tuyệt vọng của nàng. Hình ảnh "lầu Ngưng Bích" trở thành biểu tượng cho sự cô đơn, bế tắc của Kiều. Ngoài Kiều, đoạn trích còn gợi nhắc đến những nhân vật khác, dù không trực tiếp xuất hiện nhưng vẫn để lại dấu ấn sâu sắc. Cha mẹ Kiều, với hình ảnh mờ nhạt nhưng đầy thương cảm, đại diện cho nỗi nhớ quê hương da diết của Kiều. Hoàng tử, người đã cứu Kiều khỏi chốn lầu xanh, cũng là một nhân vật quan trọng, gợi mở về một tia hy vọng mong manh trong số phận bi kịch của nàng. Tuy nhiên, sự xuất hiện của họ chỉ là thoáng qua, càng làm nổi bật sự cô đơn, lạc lõng của Kiều trong cảnh ngộ hiện tại. Qua việc miêu tả những nhân vật này, tác giả Nguyễn Du đã thể hiện tài năng miêu tả tâm lý nhân vật xuất sắc, đồng thời phản ánh hiện thực xã hội bất công, tàn nhẫn, đẩy con người vào những bi kịch không lối thoát. Sự cô đơn của Kiều ở lầu Ngưng Bích không chỉ là nỗi buồn cá nhân mà còn là tiếng nói phản ánh số phận của biết bao người phụ nữ trong xã hội phong kiến xưa. Đọc đoạn trích, ta không chỉ thấy được vẻ đẹp tài hoa của Kiều mà còn cảm nhận được sự đồng cảm sâu sắc với số phận bất hạnh của nàng và những người xung quanh. Cảm giác day dứt, xót xa cho số phận con người giữa vòng xoay nghiệt ngã của cuộc đời là điều đọng lại sau khi đọc xong.