Tấm lòng nhân đạo trong câu chuyện Nhà mẹ Lê của nhà văn Thạch Lam

4
(304 votes)

Trong câu chuyện "Nhà mẹ Lê" của nhà văn Thạch Lam, chúng ta được giới thiệu với nhân vật bác Lê - một người mẹ đơn thân với mười một đứa con, sống trong cảnh nghèo khó và khó khăn. Bác Lê là biểu tượng của sự kiên trì, hy sinh và tấm lòng nhân đạo.

Đầu tiên, qua việc miêu tả ngoại hình của bác Lê, chúng ta thấy tác giả sử dụng những chi tiết như "da mặt và chân tay rằn rỏ nhu một quả trâm khô" để tạo nên hình ảnh về sự lao động vất vả và cảm xúc của bác Lê. Bác Lê không chỉ là người mẹ chăm sóc cho đàn con đông đảo mà còn phải đối mặt với khó khăn về kinh tế và sinh hoạt hàng ngày.

Tiếp theo, trong đoạn trích, tác giả sử dụng biện pháp tu từ so sánh để tạo ra hình ảnh đầy cảm xúc: "Dưới manh áo rách nát, thịt chúng nó thâm tím lại vì rét, như thịt con trâu chết." Biện pháp này giúp tăng cường sự đau lòng, tuyệt vọng và khốn khổ mà bác Lê và gia đình phải trải qua.

Nhan đề "Nhà mẹ Lê" cũng đề cập đến tầm quan trọng của ngôi nhà trong câu chuyện. Đây không chỉ là nơi ở của bác Lê và đàn con mà còn là biểu tượng cho tình mẫu tử, sự gắn kết và hy sinh không ngừng nghỉ của bác Lê.

Cuối cùng, câu chuyện về bác Lê gợi lên những suy nghĩ về hoàn cảnh của người nông dân trước Cách mạng tháng Tám. Chúng ta nhận thấy rằng, trong bối cảnh khó khăn và thiếu thốn, tấm lòng nhân đạo và sự hy sinh của bác Lê là điều đáng quý trọng và đáng khâm phục.

Tóm lại, câu chuyện "Nhà mẹ Lê" của nhà văn Thạch Lam không chỉ là một câu chuyện về đấu tranh với khó khăn mà còn là biểu tượng cho tấm lòng nhân đạo và sự hy sinh vì gia đình. Đây là một bài học về lòng kiên trì, tình mẫu tử và đạo đức trong cuộc sống.