Sự đối lập giữa người lên ngựa và kẻ chia bào trong bài thơ "Người lên ngựa, kẻ chia bào
Trong bài thơ "Người lên ngựa, kẻ chia bào" của tác giả Hàn Mặc Tử, chúng ta được chứng kiến sự đối lập giữa hai nhân vật chính: người lên ngựa và kẻ chia bào. Bài thơ này không chỉ đơn thuần là một miêu tả về hai hình ảnh khác nhau, mà còn mang ý nghĩa sâu sắc về cuộc sống và con người. Người lên ngựa được miêu tả như một hình ảnh rùng phong, thu đã nhuốm màu quan san. Hình ảnh này tượng trưng cho sự quyền lực và thế lực trong xã hội. Người lên ngựa có sức mạnh và ảnh hưởng, và họ thường được tôn vinh và kính trọng. Tuy nhiên, dưới vẻ bề ngoài hùng mạnh, người lên ngựa cũng mang trong mình những khó khăn và gánh nặng của trách nhiệm và sự đau khổ. Trong khi đó, kẻ chia bào lại được miêu tả như một hình ảnh xa xôi và cô đơn. Họ đi một mình, xa cách với xã hội và không có sức mạnh hay ảnh hưởng. Kẻ chia bào thường bị coi thường và bị xem nhẹ, nhưng đằng sau vẻ bề ngoài yếu đuối, họ có thể mang trong mình sự thông thái và sự hiểu biết vượt trội. Sự đối lập giữa người lên ngựa và kẻ chia bào trong bài thơ này thể hiện sự phân chia và bất bình đẳng trong xã hội. Tuy nhiên, tác giả không chỉ đơn thuần miêu tả sự khác biệt giữa hai nhân vật này, mà còn đặt câu hỏi về ý nghĩa thực sự của quyền lực và sự thành công. Liệu người lên ngựa thực sự hạnh phúc và thỏa mãn? Liệu kẻ chia bào thực sự đáng thương và bất hạnh? Bài thơ "Người lên ngựa, kẻ chia bào" của Hàn Mặc Tử là một tác phẩm sâu sắc và đầy ý nghĩa về cuộc sống và con người. Nó khơi gợi suy nghĩ về sự đối lập và bất bình đẳng trong xã hội, và đặt câu hỏi về ý nghĩa thực sự của quyền lực và thành công.