Thơ Nôm và Tình Trạng Phụ Nữ trong Xã Hội Phong Kiế

3
(263 votes)

Câu 1: Văn bản trên sử dụng thể thơ tự do, không tuân theo cấu trúc thơ truyền thống. Câu 2: Phương thức biểu đạt chính trong văn bản là biểu cảm, sử dụng hình ảnh và cảm xúc để diễn đạt tình trạng của phụ nữ trong xã hội phong kiến. Câu 3: Biện pháp tu từ đối trong hai dòng thơ trên giúp tạo sự tương phản giữa sự sống động của hoa và sự tàn khốc của gió. Điều này phản ánh sự bất công và khắc nghiệt của xã hội phong kiến đối với phụ nữ. Câu 4: Chủ đề của văn bản là tình trạng phụ nữ trong xã hội phong kiến, đặc biệt là sự bất công và khắc nghiệt mà họ phải chịu đựng. Qua đó, văn bản cũng phê phán sự bất công xã hội và kêu gọi sự thay đổi. Câu 5: Từ văn bản, ta có thể suy nghĩ về sự khác biệt giữa thân phận người phụ nữ trong xã hội phong kiến và xã hội hiện nay. Trong xã hội phong kiến, phụ nữ thường bị hạn chế và bất công, trong khi đó, trong xã hội hiện nay, phụ nữ có nhiều quyền lợi và cơ hội hơn để phát triển và đóng góp cho xã hội. Tuy nhiên, vẫn còn nhiều thách thức cần giải quyết để đảm bảo sự bình đẳng và công bằng cho phụ nữ.