So sánh tiếng nói tri âm trong “Độc Tiểu Thanh Ký” và “Đàn Ghita của Lorca”

3
(306 votes)

Trong văn học, tiếng nói tri âm đóng vai trò quan trọng trong việc thể hiện tâm trạng và nhân cách của nhân vật. Trong tác phẩm “Độc Tiểu Thanh Ký” của Tô Hoài và “Đàn Ghita của Lorca” của Federico Garcia Lorca, tiếng nói tri âm được sử dụng để thể hiện sự khác biệt giữa các nhân vật và tình huống. Trong “Độc Tiểu Thanh Ký”, tiếng nói tri âm được thể hiện qua lời kể của nhân vật Thanh Ký. Thanh Ký, một cô gái nghèo và bị bạc đãi, sử dụng tiếng nói tri âm để thể hiện sự đau khổ và tuyệt vọng của mình. Qua đó, tác giả Tô Hoài muốn gửi gắm thông điệp về sự bất công xã hội và sự kiên định của con người. Trong khi đó, trong “Đàn Ghita của Lorca”, tiếng nói tri âm được thể hiện qua lời hát của các nhân vật trong đàn ghita. Lời hát mang đậm chất biểu cảm và đầy tình cảm, thể hiện sự khao khát tự do và ước mơ của nhân vật. Qua đó, tác giả Lorca muốn gửi gắm thông điệp về tình yêu và sự đấu tranh cho tự do. So sánh giữa hai tác phẩm, ta thấy rằng tiếng nói tri âm trong “Độc Tiểu Thanh Ký” mang tính chất bi quan và u buồn, trong khi đó trong “Đàn Ghita của Lorca” mang tính chất lạc quan và đầy tình cảm. Điều này phản ánh sự khác biệt về tâm trạng và tình huống của các nhân vật trong hai tác phẩm. Tóm lại, tiếng nói tri âm trong “Độc Tiểu Thanh Ký” và “Đàn Ghita của Lorca” là một công cụ quan trọng để thể hiện tâm trạng và nhân cách của nhân vật. Qua đó, các tác giả muốn gửi gắm thông điệp về tình yêu, sự đấu tranh và sự kiên định của con người.