Vẻ đẹp hình tượng sông Đà trong bài "Người lái đò sông Đà" của Nguyễn Tuân

4
(260 votes)

Trong bài "Người lái đò sông Đà", Nguyễn Tuân đã tạo nên một hình ảnh đẹp và sâu sắc về sông Đà. Đoạn trích mô tả về tiếng thác và cảm nhận của người lái đò đã khiến chúng ta cảm nhận được vẻ đẹp và sức mạnh của con sông này. Nguyễn Tuân đã sử dụng ngôn ngữ tài hoa và uyên bác để miêu tả sự hùng vĩ và mạnh mẽ của sông Đà. Tiếng thác được so sánh với tiếng réo gắn mỗi lại, rèo to muối lên. Tiếng thác nghe như là oản trách, van xin và khiêu khích, tạo nên một sự đa dạng và phong phú trong cảm nhận của người đọc. Hình ảnh về sông Đà càng trở nên sống động khi Nguyễn Tuân miêu tả về những hòn đá trên sông. Mặt sông rung tit lên như tuyếc-bin thing điện, tạo nên một cảm giác mạnh mẽ và hùng vĩ. Những hòn đá trên sông Đà được miêu tả như những tảng đá mới trồng tường, có những hình dạng và vị trí khác nhau, tạo nên một cảnh tượng độc đáo và đẹp mắt. Phong cách viết của Nguyễn Tuân trong bài "Người lái đò sông Đà" rất tinh tế và sắc sảo. Ông đã sử dụng các từ ngữ và hình ảnh một cách khéo léo để tạo nên một bức tranh sống động về sông Đà. Sự lựa chọn từ ngữ và cấu trúc câu của ông đã tạo nên một phong cách tài hoa và uyên bác, khiến người đọc không thể rời mắt khỏi bức tranh mà ông đã vẽ ra. Từ đoạn trích trên, chúng ta có thể nhận thấy rằng sông Đà là một vẻ đẹp tự nhiên tuyệt vời, với sự hùng vĩ và mạnh mẽ của nó. Nguyễn Tuân đã thành công trong việc tái hiện vẻ đẹp này thông qua ngôn ngữ và hình ảnh trong bài viết của mình. Trong tổng thể, bài "Người lái đò sông Đà" của Nguyễn Tuân đã tạo nên một hình ảnh đẹp và sâu sắc về sông Đà. Phong cách viết tài hoa và uyên bác của ông đã làm nổi bật vẻ đẹp và sức mạnh của con sông này.