Nét đẹp bình dị và thiêng liêng của quê hương trong bài thơ "Quê hương" ##
Bài thơ "Quê hương" của Trúc Quỳnh đã khơi gợi trong em những cảm xúc thật đẹp về quê hương. Qua những hình ảnh giản dị, mộc mạc, tác giả đã vẽ nên một bức tranh quê hương bình yên, thanh bình. Từ "bãi mía vườn rau", "khóm trúc bờ đê", "mái lá đơn sơ", "khói toả lam chiều" đến "rừng xanh suối mát", "đàn cò trắng lượn phía trời xa", tất cả đều toát lên vẻ đẹp dung dị, gần gũi, thân thương. Em cảm nhận được tình yêu quê hương tha thiết của tác giả. Đó là tình yêu dành cho những gì bình dị, thân thuộc nhất. Đó là tình yêu dành cho những giá trị truyền thống, cho những nét đẹp văn hóa của quê hương. Đặc biệt, hai câu thơ cuối cùng đã khẳng định một chân lý: "Quê hương mãi mãi ở trong ta/ Dẫu có tha phương biệt mái nhà". Dù đi đâu, làm gì, quê hương vẫn luôn là nơi chốn thiêng liêng, là cội nguồn, là điểm tựa tinh thần cho mỗi người. Bài thơ "Quê hương" đã khơi dậy trong em lòng tự hào về quê hương, về đất nước. Em sẽ cố gắng học tập thật tốt để sau này góp phần xây dựng quê hương ngày càng giàu đẹp, văn minh.