Tính tương phản đối lập trong thơ Nguyễn Gia Thiều và tâm trạng của người cung nữ
Đoạn thơ của Nguyễn Gia Thiều trong tác phẩm "Cung oán ngâm khúc" thể hiện một tình trạng tâm lý phức tạp của người cung nữ. Thơ ca sử dụng biện pháp nghệ thuật tương phản đối lập giữa quá khứ và hiện tại để thể hiện tâm trạng của nhân vật. Trong đoạn thơ, người cung nữ nhớ lại những kỷ niệm đẹp của quá khứ khi cô còn trẻ và yêu đương. Cô nhớ lại những hình ảnh đẹp như đóa hồng đào hái buổi còn xanh, gối Du-tiên hãy rành rành, song song. Những hình ảnh này thể hiện sự tươi trẻ và sức sống của tuổi trẻ. Tuy nhiên, hiện tại của cô lại hoàn toàn khác biệt. Cô đã trở thành một người cung nữ, bị giam cầm trong cung điện và bị cô lập khỏi thế giới bên ngoài. Cô cảm thấy mình bị bắt giữ và không có sự tự do nào. Biện pháp nghệ thuật tương phản đối lập được sử dụng để thể hiện sự tương phản giữa quá khứ và hiện tại. Qua đó, thơ ca thể hiện sự bi quan và tuyệt vọng của người cung nữ. Cô cảm thấy mình đã mất đi tất cả những gì cô từng có trong quá khứ và hiện tại của cô chỉ còn là sự đau khổ và tuyệt vọng. Tác dụng của biện pháp nghệ thuật tương phản đối lập trong việc thể hiện tâm trạng của nhân vật là để tạo ra sự tương phản giữa sự tươi trẻ và sức sống của quá khứ với sự bi quan và tuyệt vọng của hiện tại. Điều này giúp người đọc hiểu rõ hơn về tâm trạng của người cung nữ và cảm thông với cô. Qua tâm trạng của người cung nữ, ta có thể suy nghĩ về số phận của người cung nữ nói chung và bộ mặt của vua chúa trong xã hội phong kiến lúc bấy giờ. Người cung nữ thường bị giam cầm và bị bắt giữ trong cung điện, không có sự tự do nào. Họ phải chịu đựng sự áp bức và bóc lột từ phía vua chúa và các quan lại. Điều này thể hiện sự bất công và bất bình trong xã hội phong kiến. Vua chúa trong xã hội phong kiến thường được coi là người có quyền lực và quyền kiểm soát cao nhất. Tuy nhiên, qua tâm trạng của người cung nữ, ta có thể thấy được sự bất công và bất bình trong xã hội. Vua chúa không chỉ kiểm soát quyền lực mà còn kiểm soát và áp bức những người phụ nữ trong cung điện. Tóm lại, đoạn thơ của Nguyễn Gia Thiều sử dụng biện pháp nghệ thuật tương phản đối lập để thể hiện tâm trạng của người cung nữ. Qua đó, thơ ca thể hiện sự bi quan và tuyệt vọng của người cung nữ và giúp người đọc hiểu rõ hơn về số phận của người cung nữ và bộ mặt của vua chúa trong xã hội phong kiến.