Tác phẩm 'Tân Đất Thành Cô' - Một cảm nhận sâu sắc về tình đồng đội và tình quê hương
Bài thơ "Tân Đất Thành Cô" của Phạm Đình Lân đã để lại trong tôi một cảm nhận sâu sắc về tình đồng đội và tình quê hương. Từ những câu thơ nhẹ nhàng, tác giả đã khéo léo tái hiện hình ảnh của những người lính nằm yên dưới cỏ, những cuộc đời đã trải qua biết bao gian khó và hy sinh vì đất nước. Ngay từ những dòng đầu tiên, tôi đã cảm nhận được sự nhẹ nhàng và tĩnh lặng trong bài thơ. Những bước chân nhẹ nhàng và lời nói khẽ thôi của tác giả đã tạo nên một không gian yên bình, nơi mà đồng đội của tôi nằm yên dưới cỏ. Trong cảnh vật rộng lớn của thành cổ, mỗi tấc đất đều mang trong mình một cuộc đời có thật, một câu chuyện đầy cảm xúc. Tôi không thể không bị nghẹn ngào trước sự hy sinh và tình yêu dành cho quê hương. Bài thơ còn đưa tôi đến với những cảnh vật đẹp của quê hương. Tôi nhìn thấy phía đông thành, tây thành và dòng sông Thạch Hãn. Tôi nhìn thấy cát trắng rang vàng và dòng sông nghiêng lệch. Tất cả những hình ảnh này đã tạo nên một bức tranh sống động về quê hương, nơi mà tôi đã trải qua những ngày đêm đầy bom đạn và sự đau khổ. Nhưng dù bao nhiêu khó khăn, tôi vẫn thấy lòng mình nhẹ nhõm khi thắp một nén nhang và khóc it thôi. Bài thơ cũng đưa tôi đến với tình đồng đội, một tình yêu không thể nào tả hết bằng lời. Tôi cảm nhận được sự đoàn kết và tình cảm chân thành giữa những người lính. Súng trong tay và đôi mắt rục lửa, họ trút hận xuống đầu thù và ngã xuống bình yên. Những dòng thơ cuối cùng "Nhẹ bước chân và nói khẽ thôi, cho đồng đội tôi nằm yên dưới cỏ" đã làm tôi nhớ về những người bạn đã hy sinh và để lại trong tôi những kỷ niệm đẹp. Tác phẩm "Tân Đất Thành Cô" đã khiến tôi nhận ra rằng tình đồng đội và tình quê hương là những giá trị vô giá mà chúng ta nên trân trọng. Bài thơ đã khắc họa một cách tuyệt vời những cảm xúc và suy nghĩ của tác giả, và cũng đã gợi mở trong tôi những suy nghĩ sâu sắc về cuộc sống và ý nghĩa của tình yêu đất nước.