Sự kỳ diệu của Cô Tô qua con mắt của nhà văn
Cô Tô, một hòn đảo nhỏ nằm ở vùng biển phía Bắc Việt Nam, đã trở thành điểm đến hấp dẫn cho nhiều du khách và nhà văn. Trong bài kí về Cô Tô, nhà văn đã đưa người đọc đến những nơi đẹp nhất của đảo và gặp gỡ những con người đáng yêu. Trận bão dữ dội đã làm rung chuyển Cô Tô, và nhà văn đã sử dụng những từ ngữ mạnh mẽ để miêu tả sự dữ dội của trận bão. Những từ ngữ như "giông tố", "sấm chớp", và "mưa xối xả" đã cho thấy rõ rằng tác giả có chủ ý miêu tả trận bão giống như một trận chiến, nổi lên với sức mạnh và sự tàn phá. Sau trận bão, biển trở nên yên bình và tĩnh lặng. Bầu trời trong xanh, cây xanh tươi mát, nước biển trong vắt và mặt trời tỏa sáng rực rỡ. Những hình ảnh này cho thấy sự hồi sinh và sự tươi mới sau cơn bão, tạo nên một khung cảnh tuyệt đẹp và thú vị. Nhà văn đã quan sát cảnh thiên nhiên và hoạt động của con người trên đảo vào những thời điểm đặc biệt. Vào ngày thứ năm trên đảo Cô Tô, tác giả đã chứng kiến sự yêu mến đặc biệt của mình đối với đảo này. Một câu văn trong đoạn văn đã thể hiện sự yêu mến này: "Cô Tô, đảo nhỏ bé, nhưng trong lòng tôi, nó lớn như biển cả." Nếu thiếu chi tiết miêu tả giếng nước ngọt và hoạt động của con người quanh giếng, khung cảnh Cô Tô sẽ không còn đầy đủ và sống động. Giếng nước ngọt là nguồn sống quan trọng của đảo, và hoạt động của con người quanh giếng tạo nên một phần không thể thiếu trong cuộc sống hàng ngày của người dân đảo. Kết thúc bài kí Cô Tô là suy nghĩ của tác giả về hình ảnh chị Châu Hoà Măn, một người phụ nữ bình dị trên đảo. Tác giả miêu tả chị như một hình ảnh biển cả là mẹ hiền mớm cá cho lũ con lành. Cách kết thúc này cho thấy tình cảm của tác giả với biển và những con người bình dị trên đảo, như một tình yêu và sự trân trọng sâu sắc. Từ bài kí Cô Tô, chúng ta có thể thấy sự kỳ diệu của đảo này qua con mắt của nhà văn. Cô Tô không chỉ là một địa điểm du lịch đẹp mà còn là một nơi đầy ý nghĩa và tình cảm.