Sự hiện diện của danh và "bệnh" thảnh thích trong suy nghĩ của tôi

4
(186 votes)

Trong cuộc sống hàng ngày, chúng ta thường gặp phải hai khía cạnh đối lập: danh và "bệnh" thảnh thích. Danh là sự nổi tiếng, sự công nhận và sự đánh giá từ người khác, trong khi "bệnh" thảnh thích là sự tự do, sự thoải mái và sự hài lòng với chính bản thân. Trong suy nghĩ của tôi, sự hiện diện của danh và "bệnh" thảnh thích đã tạo ra một cuộc tranh luận về giá trị và ý nghĩa của chúng. Một phần của tôi muốn được công nhận và đánh giá cao bởi người khác. Tôi muốn được nhìn nhận là người thành công, có đóng góp và có giá trị trong xã hội. Tuy nhiên, khi tôi chỉ tập trung vào danh, tôi thường cảm thấy áp lực và căng thẳng. Tôi phải đáp ứng kỳ vọng của người khác và luôn phải chứng minh mình. Đôi khi, tôi cảm thấy mất đi sự tự do và sự thoải mái trong việc làm những điều mà tôi thực sự muốn. Mặt khác, "bệnh" thảnh thích là một trạng thái tâm trí mà tôi cảm nhận khi tôi không cần phải đáp ứng kỳ vọng của người khác. Tôi có thể là chính mình và làm những điều mà tôi thực sự muốn. Khi tôi tập trung vào "bệnh" thảnh thích, tôi cảm thấy tự do và hài lòng với bản thân mình. Tuy nhiên, đôi khi tôi cảm thấy mất đi sự đánh giá và công nhận từ người khác. Tôi lo lắng rằng nếu tôi không được công nhận, tôi sẽ trở nên vô giá trị và không có ý nghĩa trong xã hội. Trong suy nghĩ của tôi, sự hiện diện của danh và "bệnh" thảnh thích không phải là hai khái niệm đối lập hoàn toàn. Thực tế, chúng có thể tồn tại song song và tương hỗ nhau. Khi tôi tìm thấy sự cân bằng giữa danh và "bệnh" thảnh thích, tôi có thể trở thành một người tự tin và hạnh phúc. Tôi có thể đạt được thành công và đáp ứng kỳ vọng của người khác mà không mất đi sự tự do và sự thoải mái của bản thân. Trong cuộc sống, chúng ta cần nhìn nhận và đánh giá lại giá trị của danh và "bệnh" thảnh thích. Chúng ta không nên chỉ tập trung vào một khía cạnh mà bỏ qua khía cạnh khác. Chúng ta cần tìm thấy sự cân bằng và hài hòa giữa hai khái niệm này để trở thành những người tự tin và hạnh phúc.