Phân tích đánh giá về đoạn thơ Kiều chia tay thúc sinh

4
(148 votes)

Đoạn thơ Kiều chia tay thúc sinh là một trong những đoạn thơ nổi tiếng của tác phẩm Truyện Kiều của nhà thơ Nguyễn Du. Đoạn thơ này diễn tả sự chia ly giữa Kiều và thúc sinh, thể hiện tình cảm bi thảm và nỗi buồn của Kiều. Đoạn thơ bắt đầu với câu "Kiều nở mười hai thu, Thức sinh mười hai thu", mô tả sự tương phản giữa tuổi trẻ của Kiều và sự già của thúc sinh. Câu "Thức sinh mười hai thu, Mười hai thu, Thức sinh mười hai thu" lặp lại nhiều lần, tạo nên sự nhấn mạnh và thể hiện sự đau đớn của Kiều khi phải chia tay với thúc sinh. Đoạn thơ cũng thể hiện sự bi quan và nỗi buồn của Kiều khi phải rời xa thúc sinh. Câu "Kiều nỗi buồn, Thức sinh nỗi vui" thể hiện sự tương phản giữa nỗi buồn của Kiều và niềm vui của thúc sinh. Câu "Kiều nỗi vui, Thức sinh nỗi buồn" cũng thể hiện sự tương phản này, nhưng ở một mức độ khác. Đoạn thơ kết thúc với câu "Kiều nỗi buồn, Thức sinh nỗi vui, Kiều nỗi vui, Thức sinh nỗi buồn", thể hiện sự tương phản và sự đau đớn của Kiều khi phải chia tay với thúc sinh. Tóm lại, đoạn thơ Kiều chia tay thúc sinh thể hiện tình cảm bi thảm và nỗi buồn của Kiều khi phải rời xa thúc sinh. Đoạn thơ sử dụng sự tương phản và lặp lại để nhấn mạnh sự đau đớn và nỗi buồn của Kiều.