Tháng Ba - Một Tháng Lạc Qua Thời Gian
Tháng Ba ở miền Bắc Việt Nam là một tháng kỳ diệu, nơi mà sự chuyển đổi từ mùa đông lạnh giá sang mùa xuân ấm áp diễn ra một cách mượt mà. Nhưng điều đó không phải lúc nào cũng dễ nhận biết. Tháng Ba bắt đầu với những ngày rét lạnh, khiến người ta cảm thấy như đang lạc qua thời gian. Nhưng rồi, từ một ngày nào đó, trời và đất bắt đầu thay đổi. Trời trong như ngọc, đất sạch như lau, và những đám mây hồng kéo tới từ phía đông. Chim hót ríu ran, đánh thức những người còn đang thiêm thiếp. Lá cây bong ra, sương mọc rửa hoa lá cỏ cây, và cát bụi trên các nẻo đường thành phố cũng được rửa sạch. Giày lên trên đất mặn màng, người ta cảm thấy cái mát mẻ của đất và sương vương trên cỏ thấm vào người như thể đang đi chân không. Buổi trưa nắng thực, nhưng khi lên lầu ngủ, người ta lại cảm thấy một cái gì đó rất lạ xảy ra. Cái tiếng reo của gió, của mây, của lá vang lên, khiến người ta trong khi tưởng về Tây Phương với những cô nàng sơn cước, trời đã chuyển biến bất ngờ, từ nắng thành râm, và chỉ trong khoảnh khắc, rét cuối chạp, đầu xuân đã về trễ cánh gió, giữa một khoảng trời tháng Ba nắng ẩm. Tháng Ba ở Bắc có những ngày huyền ảo như thế đấy. Nếu là người thích vi von, tháng ấy có thể được ví với một cô gái có sắc đẹp nghiêng thành ngiêng nước. Đẹp đến mức nghiêng nước nghiêng thành thì có quyền làm nũng như Dương Quý Phi làm nũng vua Đường Minh Hoàng: không đau rắt cũng nhắm mặt cho them xinh, mà vì có đâu rắt thực thì phải ăn trái lệ chi mà quân sĩ phải rong ngựa đi năm sáu ngày trời mới mong kiểm được. Yêu Quý Phi quá, thì Quý Phi càng làm nũng mà Đường Minh Hoàng lại càng sủng ái Quý Phi hơn. Thì người Bắc đối với tháng Ba cũng vậy: yêu cái nắng ấm của tháng Ba nhưng cũng yêu cái rét đột ngột của tháng Ba, mà nếu ví dụ trong tháng này có ngày nào nắng chói chang làm cho "chó già le lưỡi" thì cũng cứ yêu luôn, yêu không kỳ quản. Người đẹp mà làm nũng thì lại càng đẹp hơn. Tôi yêu tháng Ba đất Bắc một phần vì thế và tôi không muốn tin rằng cái rét tháng Ba có thể làm cho "bà già chết cóng". Tôi chỉ thích nghĩ rằng cái rét đôi khi bất ngờ trở về với tháng Ba là một cái rét thơ mộng, cái rét của một trời đầy hương và ngát hoa, trong đó có những chàng trai mặc quần đỏ ngồi bên án sách ngâm thơ. Vũ Bằng là một nhà báo, một nhà văn tài hoa, hoạt động sôi nổi trong lĩnh vực báo chí và văn chương. Mỗi tác phẩm của ông đều mang phong thái nhẹ nhàng, ẩn chứa những tình cảm chân thật, mộc mạc về con người và cuộc sống. "Thương nhớ mười hai" là tập tùy bút nổi tiếng của nhà văn Vũ Bằng, được tác giả viết với tình cảm chân thành và sự quan tâm đến những điều nhỏ bé trong cuộc sống. Tháng Ba không chỉ là một tháng trong năm, mà còn là một cảm xúc, một kỷ niệm, một phần của văn hóa và tâm hồn người dân miền Bắc. Nó là một tháng làm cho người ta nhớ về những ngày rét lạnh và những ngày nắng ấm, về những ngày yêu và những ngày nũng. Tháng Ba là một tháng làm cho người ta cảm thấy cuộc sống trở nên đẹp đẽ hơn, dù trong những ngày rét đột ngột và những ngày nắng chói chang.