** Suy ngẫm về tình yêu quê hương trong bài thơ "Quê Hương" của Nguyễn Bá Chung **
** Bài thơ "Quê Hương" của Nguyễn Bá Chung gợi lên trong tôi một tình cảm sâu lắng, chân thành dành cho mảnh đất quê nhà. Hình ảnh làng quê hiện lên giản dị mà thân thương: cánh đồng lúa chín vàng ươm, con sông hiền hòa uốn lượn, tiếng chim hót véo von... Tất cả đều rất đỗi bình thường, nhưng lại chứa đựng một vẻ đẹp tinh tế, gợi nhớ về những kỷ niệm tuổi thơ êm đềm. Tôi cảm nhận được sự gắn bó mật thiết giữa con người và thiên nhiên trong bài thơ. Tác giả không chỉ miêu tả cảnh vật mà còn thể hiện tình cảm, tâm tư của mình đối với quê hương. Đó là sự nhớ nhung da diết khi xa quê, là niềm tự hào khi được trở về. Tình cảm ấy không chỉ là sự yêu mến cảnh vật mà còn là sự trân trọng những giá trị văn hóa, những con người thân thuộc đã gắn bó với tuổi thơ tác giả. Đọc bài thơ, tôi nhận ra giá trị của quê hương không chỉ nằm ở những cảnh đẹp mà còn ở những con người, những kỷ niệm, những tình cảm. Đó là nguồn cảm hứng vô tận cho sáng tạo nghệ thuật, là nơi chốn bình yên để ta trở về sau những bộn bề của cuộc sống. Bài thơ nhắc nhở tôi cần phải biết trân trọng, gìn giữ và bảo vệ quê hương mình, bởi đó là cội nguồn, là nơi nuôi dưỡng tâm hồn mỗi người. Cảm giác ấm áp, yên bình và biết ơn quê hương tràn ngập trong lòng tôi sau khi đọc xong bài thơ.