Bức Tranh Thu Vàng Trong Bài Thơ 'Sang Thu' Của Hữu Thỉnh

4
(396 votes)

Trong khoảnh khắc giao mùa, khi những cơn gió heo may đầu tiên khẽ chạm vào đất trời, báo hiệu sự chuyển mình của thiên nhiên, cũng là lúc tâm hồn thi sĩ Hữu Thỉnh rung lên những cung bậc cảm xúc tinh tế. Bài thơ "Sang thu" ra đời từ đấy, mang trong mình bức tranh thu vàng đầy chất thơ, vừa nên thơ, vừa đượm buồn man mác.

Nét Tươi Sáng Của Mùa Thu

Mở đầu bài thơ là những cảm nhận tinh tế của tác giả về sự chuyển mùa: "Bỗng nhận ra hương ổi/ Phả vào trong gió se". Hương ổi chín thoang thoảng, một hương thơm quen thuộc của làng quê Việt Nam, được gió se se đầu thu đưa đi, len lỏi vào không gian, đánh thức những giác quan nhạy bén của thi nhân. Từ "bỗng" như một phát hiện bất ngờ mà đầy thú vị, cho thấy sự tinh tế, nhạy cảm của Hữu Thỉnh trước những biến chuyển của thiên nhiên.

Không chỉ có hương ổi, bức tranh thu còn được điểm tô bởi sắc "s vàng" của lá cây. "Sương chùng chình cành lá/ Vườn ai mướt quá xanh như ngọc". Từ láy "chùng chình" diễn tả bước đi thong thả, nhẹ nhàng của màn sương sớm, như cố níu giữ chút hơi ấm cuối cùng của mùa hạ. Sương đậu trên lá, làm cho vườn cây thêm phần xanh mướt, tươi tắn như được dát ngọc.

Nét Man Mác Buồn Của Lòng Người

Bên cạnh những nét tươi sáng, rực rỡ, bức tranh thu trong "Sang thu" còn ẩn chứa những nét buồn man mác, bâng khuâng. Đó là cảm giác se lạnh của "gió may", là sự "vội vã" của "đám mây mùa hạ", là những gì còn sót lại của mùa hè đang dần trôi về phía kí ức.

Hình ảnh "con sông nước chẳng chảy" gợi lên một không gian tĩnh lặng đến nao lòng. Dòng sông như ngừng trôi để lắng nghe tiếng lòng của thi nhân, cũng như để cảm nhận hết cái se lạnh, heo may của mùa thu. Tất cả tạo nên một bức tranh thu tĩnh lặng, đượm buồn, nhuốm màu tâm trạng.

Sự Giao Hòa Giữa Thiên Nhiên Và Tâm Hồn Con Người

Bức tranh thu vàng trong "Sang thu" không chỉ là bức tranh thiên nhiên tuyệt đẹp mà còn là tấm gương phản chiếu tâm hồn nhạy cảm, tinh tế của nhà thơ Hữu Thỉnh. Thiên nhiên sang thu với những biến chuyển nhẹ nhàng, tinh tế đã khơi gợi trong lòng thi nhân những cảm xúc sâu lắng, bâng khuâng.

Từ những rung cảm trước thiên nhiên, Hữu Thỉnh đã khéo léo đưa vào những suy tư, chiêm nghiệm về cuộc đời. Hình ảnh "Chim bay về núi tối" như một lời nhắc nhở về quy luật tuần hoàn của tạo hóa, về sự tuần hoàn, vận động không ngừng của thời gian.

Bài thơ "Sang thu" khép lại, nhưng dư âm của bức tranh thu vàng với những gam màu đối lập, hài hòa, cùng những rung cảm tinh tế của thi nhân vẫn còn đọng lại mãi trong lòng người đọc. Đó là bức tranh thu vừa đẹp, vừa buồn, vừa nên thơ, vừa mang đậm chất triết lý nhân sinh sâu sắc.