Phân tích và đánh giá bài thơ "Dấu chân" của Bùi Việt Phương

4
(113 votes)

Bài thơ "Dấu chân" của Bùi Việt Phương là một tác phẩm tuyệt vời, mang lại cho người đọc một cảm giác mạnh mẽ về tình yêu quê hương và sự kiên cường của những người lính. Bài thơ được viết bằng một phong cách ngắn gọn, đơn giản nhưng lại chứa đựng nhiều ý nghĩa sâu sắc. Trong bài thơ, tác giả sử dụng hình ảnh của những người lính đi qua những con đường núi, những vách đá khắc một vô thanh trống trận, và những dấu chân của họ được ngàn năm lưu giữ trong lòng đất. Những hình ảnh này không chỉ mang lại cho người đọc một cảm giác về sự kiên cường và bất khuất của những người lính, mà còn thể hiện sự trân trọng và nhớ về những người lính đã từng qua lại trên những con đường này. Bài thơ cũng mang lại cho người đọc một cảm giác về tình yêu quê hương và sự gắn kết của những người lính với đất nước của họ. Tác giả sử dụng những dòng thơ như "Làng tôi người lính thời nào cũng đi qua" và "Từ đó dấu chân có cửa dấu chân có nhà" để thể hiện sự gắn kết và tình yêu quê hương của những người lính. Ngoài ra, bài thơ cũng mang lại cho người đọc một cảm giác về sự kiên cường và bất khuất của những người lính. Tác giả sử dụng những dòng thơ như "Những người lính hành Quân dọc rừng già" và "Cách họ cười và nói Như mấu trúc đốt tre" để thể hiện sự kiên cường và bất khuất của những người lính. Tóm lại, bài thơ "Dấu chân" của Bùi Việt Phương là một tác phẩm tuyệt vời, mang lại cho người đọc một cảm giác mạnh mẽ về tình yêu quê hương và sự kiên cường của những người lính. Bài thơ được viết bằng một phong cách ngắn gọn, đơn giản nhưng lại chứa đựng nhiều ý nghĩa sâu sắc.