Kết thúc tác phẩm: Cửa sổ tâm hồn nhân vật ##
Kết thúc tác phẩm thường là nơi tác giả để lại dấu ấn sâu sắc nhất về nhân vật. Đó có thể là một hành động, một lời thoại, một khung cảnh, hay thậm chí là sự im lặng. Thông qua những chi tiết này, người đọc có thể hình dung rõ nét hơn về tâm tư, tình cảm, và thậm chí là cả số phận của nhân vật. Ví dụ, trong tác phẩm "Chiếc lá cuối cùng" của O. Henry, sự hi sinh thầm lặng của cụ Bơ-men được thể hiện qua chiếc lá cuối cùng trên tường. Chiếc lá ấy không chỉ là một tác phẩm nghệ thuật, mà còn là biểu tượng cho lòng nhân ái, sự hy sinh cao cả của cụ Bơ-men dành cho Giôn-xi. Kết thúc tác phẩm với hình ảnh chiếc lá ấy đã giúp người đọc hiểu rõ hơn về tình yêu thương, sự hy sinh và lòng dũng cảm của cụ Bơ-men. Hay trong "Romeo và Juliet" của Shakespeare, cái chết của hai nhân vật chính là kết thúc bi kịch nhưng cũng là lời khẳng định về tình yêu mãnh liệt, bất chấp mọi rào cản. Kết thúc bi thương ấy đã để lại trong lòng người đọc nỗi tiếc thương sâu sắc, đồng thời khẳng định sức mạnh của tình yêu và sự bất lực của con người trước số phận. Kết thúc tác phẩm không chỉ là điểm dừng của câu chuyện, mà còn là nơi tác giả gửi gắm thông điệp, khơi gợi suy ngẫm cho người đọc. Thông qua những chi tiết được lựa chọn một cách tinh tế, tác giả giúp người đọc hiểu rõ hơn về nhân vật, đồng thời gợi mở những suy nghĩ về cuộc sống, tình yêu, và những giá trị nhân văn.