Kể lại chuyện cổ tích: Cây Khế bằng việc đóng vai nhân vật người em trai

4
(353 votes)

Một lần đến trường, giáo viên của chúng tôi yêu cầu chúng tôi kể lại một câu chuyện cổ tích mà chúng tôi yêu thích. Tôi đã chọn câu chuyện về Cây Khế và quyết định đóng vai nhân vật người em trai. Câu chuyện bắt đầu với hai anh em, một người là người anh và người kia là người em. Người anh là một người rất hiếu động và thích khám phá, trong khi người em lại rất nhút nhát và thích ở nhà. Một ngày nọ, người anh nghe nói về một cây Khế ở rừng sâu và quyết định đi tìm nó. Người em không muốn ở một mình, vì vậy anh ta quyết định đi cùng với người anh. Hai anh em đã đi suốt cả ngày và cuối cùng họ tìm thấy cây Khế. Cây Khế có những quả trái rất ngon và được cho là có thể thực hiện mọi ước nguyện. Người anh đã nhảy lên cây và lấy một quả trái, sau đó anh ta ước mình có một cái nhà lớn. Ngay lập tức, một căn nhà lớn xuất hiện trước mắt anh ta. Người em cũng muốn thử và anh ta ước mình có một chiếc xe đạp mới. Một chiếc xe đạp xuất hiện ngay trước mặt anh ta. Hai anh em đã rất vui mừng với những điều mà cây Khế đã mang lại cho họ. Tuy nhiên, họ đã không nhìn thấy một người phụ nữ già đang đứng bên cạnh cây. Người phụ nữ già cảnh báo hai anh em rằng cây Khế không phải là một điều tốt và nó có thể mang lại hậu quả không mong muốn. Nhưng hai anh em không nghe lời cảnh báo và tiếp tục ước mơ của mình. Sau một thời gian, những điều tốt đẹp mà cây Khế mang lại đã biến mất và thay vào đó là những điều xấu xảy ra. Căn nhà lớn của người anh bị hỏa hoạn và chiếc xe đạp của người em bị hỏng. Hai anh em đã nhận ra rằng họ đã không biết trân trọng những gì mình đã có và đã không lắng nghe lời cảnh báo của người phụ nữ già. Câu chuyện kết thúc với hai anh em học được một bài học quan trọng về việc biết trân trọng những gì mình đã có và không tham lam. Từ đó, họ đã học cách sống hạnh phúc với những điều đơn giản và không cần phải ước mơ vô tận. Kể lại câu chuyện về Cây Khế và việc đóng vai nhân vật người em trai đã giúp tôi hiểu rõ hơn về ý nghĩa của việc biết trân trọng những gì mình đã có và không tham lam.