Tìm Vẻ Đẹp Của Dòng Sông Trong Hai Tác Phẩm "Người Lái Đò Sông Đà" Và "Ai Đã Đặt Tên Cho Dòng Sông" ##

4
(249 votes)

Hai tác phẩm "Người Lái Đò Sông Đà" của Nguyễn Tuân và "Ai Đã Đặt Tên Cho Dòng Sông" của Hoàng Phủ Ngọc Tường đều là những áng văn xuôi đặc sắc, góp phần làm nên bức tranh văn học Việt Nam phong phú và đa dạng. Cả hai tác phẩm đều xoay quanh chủ đề dòng sông, nhưng lại thể hiện những nét riêng biệt về thể loại, phong cách và cách tiếp cận. Về thể loại, "Người Lái Đò Sông Đà" được xếp vào loại tùy bút, thể hiện sự kết hợp nhuần nhuyễn giữa bút pháp tả thực và trữ tình. Nguyễn Tuân miêu tả dòng sông Đà với những nét đặc trưng riêng biệt, từ dòng chảy dữ dội, hung bạo đến vẻ đẹp thơ mộng, trữ tình. Ngôn ngữ của tác phẩm giàu hình ảnh, ẩn dụ, tạo nên một bức tranh sông Đà vừa hùng vĩ, vừa thơ mộng. Trong khi đó, "Ai Đã Đặt Tên Cho Dòng Sông" lại là một tác phẩm thuộc thể loại kí, mang tính chất ghi chép, phản ánh những suy ngẫm của tác giả về dòng sông Hương. Hoàng Phủ Ngọc Tường sử dụng ngôn ngữ giàu chất thơ, nhẹ nhàng, sâu lắng, để miêu tả dòng sông Hương với vẻ đẹp thanh tao, trữ tình. Về phong cách, Nguyễn Tuân trong "Người Lái Đò Sông Đà" thể hiện một phong cách phóng khoáng, hào sảng, đầy cá tính. Ông sử dụng những câu văn ngắn gọn, súc tích, giàu hình ảnh, tạo nên một dòng chảy mạnh mẽ, dữ dội, tương đồng với dòng sông Đà. Hoàng Phủ Ngọc Tường trong "Ai Đã Đặt Tên Cho Dòng Sông" lại thể hiện một phong cách nhẹ nhàng, trữ tình, đầy cảm xúc. Ông sử dụng những câu văn dài, uyển chuyển, giàu chất thơ, tạo nên một dòng chảy êm đềm, sâu lắng, tương đồng với dòng sông Hương. Về cách tiếp cận, Nguyễn Tuân trong "Người Lái Đò Sông Đà" tập trung miêu tả vẻ đẹp hùng vĩ, dữ dội của dòng sông Đà, đồng thời thể hiện sự khâm phục, ngưỡng mộ của con người trước thiên nhiên. Ông sử dụng những hình ảnh ẩn dụ, so sánh để miêu tả dòng sông Đà như một con thú dữ, một chiến binh dũng mãnh. Hoàng Phủ Ngọc Tường trong "Ai Đã Đặt Tên Cho Dòng Sông" lại tập trung miêu tả vẻ đẹp thanh tao, trữ tình của dòng sông Hương, đồng thời thể hiện sự yêu mến, trân trọng của con người đối với thiên nhiên. Ông sử dụng những hình ảnh thơ mộng, lãng mạn để miêu tả dòng sông Hương như một người con gái dịu dàng, thanh tao. Có thể thấy, hai tác phẩm "Người Lái Đò Sông Đà" và "Ai Đã Đặt Tên Cho Dòng Sông" đều là những tác phẩm xuất sắc, thể hiện tài năng của hai nhà văn Nguyễn Tuân và Hoàng Phủ Ngọc Tường. Mặc dù có những điểm khác biệt về thể loại, phong cách và cách tiếp cận, nhưng cả hai tác phẩm đều góp phần làm nên bức tranh văn học Việt Nam phong phú và đa dạng, đồng thời khẳng định vẻ đẹp của dòng sông trong tâm hồn người Việt. Kết luận: Hai tác phẩm "Người Lái Đò Sông Đà" và "Ai Đã Đặt Tên Cho Dòng Sông" là những minh chứng cho sự đa dạng và phong phú của văn học Việt Nam. Qua hai tác phẩm, chúng ta có thể thấy được vẻ đẹp của dòng sông trong tâm hồn người Việt, từ vẻ đẹp hùng vĩ, dữ dội đến vẻ đẹp thanh tao, trữ tình.