Phân tích bài thơ "Miền Quê" của Nguyễn Khoa Điềm

4
(223 votes)

Bài thơ "Miền Quê" của Nguyễn Khoa Điềm là một tác phẩm thơ mang đậm tình cảm và hình ảnh miền quê Việt Nam. Tác giả đã sử dụng những từ ngữ và hình ảnh tươi sáng, tạo nên một bức tranh đẹp về cuộc sống và thiên nhiên ở miền quê. Ngay từ những dòng đầu tiên, tác giả đã mô tả một cảnh tượng mộng mơ của mảnh trăng dầu tháng trên mặt đồng bóng chiều. Âm thanh của tiếng ếch vui trong cỏ ấm cùng với hình ảnh của lua mèm nhu vai thân yêu ngôn tạo nên một không gian yên bình và thân mật. Bài thơ tiếp tục mô tả mùa xuân, mùa của sự sống và hy vọng. Tác giả nhắc đến việc thả chim và cỏ nội hương đồng, tạo nên một hình ảnh tươi sáng và rực rỡ của mùa xuân. Đàn trâu buing tròn qua ngõ và tiếng gõ sìng lên mảnh trăng cong thể hiện sự vui tươi và sự hòa quyện của con người với thiên nhiên. Tuy nhiên, bài thơ cũng mang trong mình những nỗi buồn và những kỷ niệm về quê hương. Tác giả nhắc đến những giọt nước mắt đằm thắm và những trông đợi chóng chầy của người dân quê hương. Dàn em tóc dài mười tám và tình yêu thương của người lính cũng được đề cập, tạo nên một không khí xúc động và nhớ nhung. Cuối cùng, bài thơ kết thúc bằng hình ảnh của giếng làng, bến sông và tiếng hát như con gái. Cao cao như vầng trăng trong, tạo nên một hình ảnh tươi sáng và lãng mạn. Tổng kết, bài thơ "Miền Quê" của Nguyễn Khoa Điềm là một tác phẩm thơ tuyệt vời về miền quê Việt Nam. Tác giả đã sử dụng những hình ảnh và từ ngữ tươi sáng để tạo nên một bức tranh đẹp về cuộc sống và thiên nhiên ở miền quê. Bài thơ cũng mang trong mình những nỗi buồn và những kỷ niệm về quê hương, tạo nên một không khí xúc động và nhớ nhung.