Con về thăm mẹ chiều mư
Con về thăm mẹ chiều mưa, mỗi hạt nhỏ gió lúa đan xen. Những cánh hoa mưa rơi, thấm ướt sợi tơ, như là một lời nhắn nhủ từ mẹ trên trời cao. Con đi đánh giặc, mẹ đợi trông trên đồng cỏ. Nhưng mẹ có biết con đã trải qua những gì không? Con về thăm mẹ chiều mưa, nhưng không che nổi mọi nỗi lòng. Năm tháng trôi qua, con đã trưởng thành, đã trải qua biết bao khó khăn và gian truân. Nhưng con không thể nói hết, không thể chia sẻ tất cả những gì con đã trải qua. Bởi có những nỗi đau, những kỷ niệm đen tối mà con không muốn mẹ biết. Con về thăm mẹ chiều mưa, nhưng con không muốn mẹ lo lắng. Con đã đi đánh giặc, đã trải qua những cuộc chiến đẫm máu. Nhưng con không muốn mẹ biết, không muốn mẹ lo lắng về con. Con muốn mẹ chỉ nhìn thấy con vui vẻ, hạnh phúc và an lành. Con về thăm mẹ chiều mưa, nhưng con không muốn mẹ biết mọi điều. Con chỉ muốn mẹ biết rằng con yêu mẹ, con nhớ mẹ và con luôn luôn có mẹ trong tâm trí con. Dù có bao nhiêu khó khăn và gian truân, con vẫn luôn nhớ về mẹ và mong được về thăm mẹ. Con về thăm mẹ chiều mưa, nhưng con không muốn mẹ biết mọi điều. Con chỉ muốn mẹ biết rằng con đã trưởng thành, đã trải qua những cuộc đời đầy sóng gió. Con đã học được nhiều điều từ những trận chiến, từ những người bạn và từ những người thầy. Con đã trở thành một người con người tốt, một người con người mà mẹ có thể tự hào. Con về thăm mẹ chiều mưa, nhưng con không muốn mẹ biết mọi điều. Con chỉ muốn mẹ biết rằng con yêu mẹ, con nhớ mẹ và con sẽ luôn luôn về thăm mẹ. Dù có bao nhiêu khó khăn và gian truân, con sẽ luôn luôn có mẹ trong tâm trí con. Vì mẹ là người mẹ của con, người mẹ yêu thương và chăm sóc con từ khi con còn bé. Con về thăm mẹ chiều mưa, nhưng con không muốn mẹ biết mọi điều. Con chỉ muốn mẹ biết rằng con yêu mẹ, con nhớ mẹ và con sẽ luôn luôn về thăm mẹ. Vì mẹ là người mẹ của con, người mẹ yêu thương và chăm sóc con từ khi con còn bé. Và con sẽ luôn luôn biết ơn mẹ, biết ơn mẹ đã sinh ra con và dạy con trở thành người con người tốt.